Tháng chín, sức khỏe của Văn Kỷ Niên đã vô phương cứu chữa. Nhắc tới cũng lạ, mặc dù Văn Kỷ Niên cũng có những lúc bận rộn không quan tâm đến việc ăn uống, nhưng mà thói quen ăn uống và nghỉ ngơi của ông ấy cũng rất bình thường, kết quả, căn bệnh ung thư này đến quá bất ngờ.
Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ là do nhân quả có luân hồi.
Văn Ý vẫn đến thăm Văn Kỷ Niên, một người vô cùng lạnh lùng trong ấn tượng của cô đang nằm trên chiếc giường bệnh lạnh như băng, bị bệnh tật hành hạ đến nỗi gầy trơ xương, hoàn toàn mất đi phong thái của ngày xưa.
Văn Kỷ Niên nhìn thấy cô, hai mắt ông sáng lên, sau đó lại tức giận nói, "Mày khó mời thật đấy, tao bảo Văn Viễn mời mày đến mấy lần, mày đều không đến!"
Những lời này vừa được nói ra, Văn Ý lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Cô sợ lúc này Văn Kỷ Niên lại đưa cho cô một lá bài tình cảm.
Cô mễn cưỡng ngồi xuống, Văn Ý vẫn còn đang nắm tay Thẩm Ôn Đình, "Đúng vậy, lịch trình khá là bận rộn. Tang lễ của ông nhớ hẹn tôi trước, tôi sợ không có thời gian."
"Văn Ý!" Văn Kỷ Niên giận điên lên, nếu không phải sức khỏe của ông đã thành ra thế này, ngay cả Văn Ý cũng sẽ nghi ngờ rằng, ông ấy có giận đến mức ngay lập tức xuống giường đánh cô không.
Thẩm Ôn Đình bình tĩnh nói, "Sức khỏe của tổng giám đốc Văn không tốt, cố gắng đừng nóng giận."
Lúc này ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ngon-tay-am-ap/2645477/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.