Lúc nhận cuộc gọi của Trương Nhu, Giản Tư hơi bất ngờ. Hai vợ chồngTrương Nhu trở về từ tuần trăng mật, có gặp để tặng cô ít quà, sau đórất ít liên lạc với nhau. Giản Tư cũng không phải người hay gọi điện trò chuyện với bạn bè, sau một thời gian không liên lạc, thì giống nhưkhông sống chung một thành phố vậy.
Giọng nói của Trương Nhukhông mạnh mẽ vui vẻ như trước, cô trầm giọng hỏi: “Tối nay em có thờigian không?” Giản Tư bất giác cau mày, nhẽ ra Trương Nhu không nên suysụp như thế này, cô lờ mờ cảm nhận được sự ảm đạm ấy có liên quan đếnChính Lương. Cô cũng từng khá hiểu Trương Nhu, nếu là chuyện công việc,hoặc cô ấy sẽ lớn tiếng trách móc hỏi tội, hoặc là vui vẻ phấn chấn,tuyệt đối không uể oải chán nản thế này.
Giản Tư ghi lại thờigian và tên nhà hàng rồi cúp máy. Cô ngồi thẫn thờ một lúc giữa bầu trời ánh nắng rực rỡ lọt qua cửa sổ, sự u uất của Trương Nhu dường như đãnhanh chóng ảnh hưởng đến cô. Tối nay… Giản Tư mở di động tìm số. Nênnói trước với Hề Thành Hạo một tiếng, nhỡ anh từ chối tiệc tùng để vềnhà ăn cơm với cô, mà cô lại để anh ở nhà một mình thì thật không phải.Vào khoảnh khắc ấn nút gọi, đột nhiên cô khựng lại, đây không phải làmột cái cớ tốt hay sao?
©STENT
Sắp đến Giáng Sinh, khắpnơi chăng đèn nhấp nháy sặc sỡ, những cây thông Noel được trang hoànglộng lẫy. Không khí ngày lễ như ùa vào từng gương mặt vui tươi nhẹ nhõmđang bước đi trên phố. Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-mong/1876784/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.