Về đến công ty không gặp Trương Nhu, chỉ thấy Tiền Thụy Na hớn ha hớn hở như thể vừa vớ được món hời.
Hề Kỷ Hằng không ngồi im trên ghế được lâu, buổi chiều đã không thấy tămtích đâu cả, Giản Tư nhìn đồng hồ thấy sắp đến giờ hẹn liền thu dọn đồđạc chuẩn bị ra về, thường ngày Tiền Thụy Na luôn là người về trước, hôm nay thấy cô như thế thì vô cùng thích thú, bởi cuối cùng thì Giản Tưcũng có được hành động như một người bình thường. Cô đến sớm hơn giờ hẹn đã thấy Tưởng Chính Lương và Trương Nhu ngồi đợi mình tự lúc nào. Haingười họ đang thì thầm nói chuyện, Trương Nhu ngước mắt nhìn cô, ánh mắt trìu mến xót xa hơn ngày thường, vẻ mặt cũng dịu dàng hơn, trực giácmách bảo Giản Tư, chắc chắn Tưởng Chính Lương đã kể cho Trương Nhu nghechuyện của cô. Cô không trách Chính Lương, chuyện cũ đã qua, cô không có quyền ngăn cản người khác nhắc đến nó.
Chính Lương hiểu rõ cô,nên không miễn cưỡng bắt cô chọn món ăn, chỉ hỏi qua Trương Nhu rồi tựmình gọi món, phần lớn đều là những món Giản Tư thích ăn, “Trước khi vềmới gọi món cho dì, như thế mới không bị nguội.”
“Không cần đâu.” Giản Tư vội vàng từ chối.
“Em về nhà mới nấu cơm thì dì phải chờ lâu lắm” Trương Nhu chen vào, vỗ vỗ cánh tay cô.
Trong lúc chờ đồ ăn, Trương Nhu cố làm ra vẻ tự nhiên nói: “Hôm nay chị vàChính Lương đi dạo phố, à, em đừng có nói hở với Tiền Thụy Na đấy, cô ta mà biết chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-mong/1876749/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.