Hạ Thính Nam đột nhiên nín thở.
Hàng xóm là một danh từ rất kỳ diệu, Hạ Thính Nam có cô số hàng xóm, nhưng chỉ có một Từ Bỉnh Nhiên, nhưng cô không tiện nói với Tiền Vân Hội như vậy, bởi vì Tiền Vân Hội rất có ý tứ với Từ Bỉnh Nhiên, mà chuyện Từ Bỉnh Nhiên theo đuổi cô cũng chỉ là chuyện cũ, nên việc này cô cũng chỉ khách quan công bằng, cô đã nói với Tiền Vân Hội về mối quan hệ giữa hai người mà không có bất kỳ một cảm xúc chủ quan nào, bỏ ra những yếu tố râu ria khác, thì hai người vẫn chỉ là hàng xóm.
Nếu cô mà mang theo chút cảm xúc rung động, vậy thì Từ Bỉnh Nhiên nên là “Anh trai hàng xóm đã cùng cô lớn lên và đã theo đuổi cô nhiều năm”, trong mắt người khác, Hạ Thính Nam như là Ánh Trăng Sáng của Từ Bỉnh Nhiên, những cô gái khác nghe được thì tránh còn không kịp.
Tiền Vân Hội cảm thấy bầu không khí có gì đó không đúng, chị ấy nháy mắt với Hạ Thính Nam trong gương chiếu hậu, Hạ Thính Nam miễn cưỡng hé một nụ cười lấy lòng, lắc đầu với chị ấy. Tiền Vân Hội lập tức thu hồi ánh mắt, coi như không phát hiện, thậm chí ngân nga hát theo tiếng nhạc trên xe.
Xe chạy vào hầm gửi xe, mùi xăng đặc trưng bao lấy bọn họ, sau khi tìm được vị trí tốt ba người cùng xuống xe, cùng đứng lên thang cuốn đi lên từng tầng, Từ Bỉnh Nhiên hỏi các cô muốn ăn cái gì, Tiền Vân Hội cùng Hạ Thính Nam nói trên tầng năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934749/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.