Buổi tối trước khi đi ngủ, Từ Bỉnh Nhiên chủ động tới tìm Hạ Thính Nam, ném cho cô một chiếc đồng hồ đeo tay.
Hạ Thính Nam nhận lấy, hỏi “Cái gì vậy? ”
“Quà sinh nhật.”
Hạ Thính Nam ngẩn ra: “Anh nhớ à. ”
Trên thực tế mấy năm nay cô cũng không tổ chức sinh nhật nhiều, bởi vì trước đây đều làm việc xa nhà, không có bạn bè ở bên cạnh, hơn nữa quan hệ với đồng nghiệp xung quanh cũng không tốt.
“Có phải anh tặng quá sớm không, chưa tới sinh nhật em mà.”
Từ Bỉnh Nhiên nói: “Cũng chưa tới nửa tháng nữa.”
Hạ Thính Nam mở ra xem, lập tức cảm thấy muốn phỏng tay, vội nhét lại vào tay Từ Bỉnh Nhiên.
“Cái này đắt lắm.” Cô nói.
“Tặng quà bù cho mấy năm nay.”
“Có cái gì mà phải bù chứ, mấy năm nay em cũng có tặng anh gì đâu.”
“Nếu không muốn thì cứ việc vứt đi.” Những thứ anh đã cho rồi thì không muốn nhận lại, đặc biệt là tặng cho Hạ Thính Nam.
“Đừng! Em muốn mà!” Cô lấy ra đeo vào tay mình, nhưng đeo bằng một tay nên có chút vụng về “Hơi khó đeo nên tay em sắp chuột rút luôn rồi.”
Từ Bỉnh Nhiên ngồi xổm xuống kéo cổ tay cô, kiên nhẫn giúp cô đeo vào, những móng tay mượt mà sạch sẽ cọ qua cọ lại vào mạch đập của cô, cũng không có đau gì nhưng cảm giác hơi tê dại.
Hạ Thính Nam bỗng nhiên rút tay lại “Thôi, để lần sau em đeo.”
Từ Bỉnh Nhiên liếc mắt nhìn cô, chộp lại tay cô tiếp tục điều chỉnh dây đeo.
Hạ Thính Nam trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-lau-hoa-hong/934748/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.