Ngày dịch: 08/09/2020 - HảiFull
. . . . . . . . . . . . . . . .
Tinh thể hình thoi kỳ dị phía trên bản thể của Bát Giác Huyền Băng Thảo tản ra hàn ý tinh thuần.
Trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo, Thiên Mộng Băng Tằm sợ hãi than thở:
- Hảo gia hỏa, độ tinh khiết và nồng độ Băng Nguyên Tố ẩn chứa trong này còn vượt xa lúc trước ca hấp thu vạn năm Băng Tủy. Đây cũng là tinh hoa của Hàn Cực Băng Tuyền được nó đề luyện ra trong vạn năm qua.
Âm thanh có chút suy yếu của Bát Giác Huyền Băng Thảo vang lên:
- Đã muốn đi theo ngươi, thứ này giữ lại cũng vô ích. Đây là Bát Giác Huyền Băng Tinh ta vạn năm qua tu luyện ra được. Ngươi nhận lấy đi. Mang theo bên người sẽ gia tăng tốc độ tu luyện của ngươi. Nếu như khảm nạm lên vũ khí, có thể cho bất luận kim loại nào có được uy lực Cực Hạn Băng. Trong mười vạn năm tu luyện của ta, phần tinh hoa nhất đều ở nơi này.
Nghe xong, vẻ mặt của Hoắc Vũ Hạo lập tức trở nên nghiêm túc lên, hắn cũng tương tự nghĩ không đến, Bát Giác Huyền Băng Thảo vậy mà lại có thành ý lấy ra đồ vật quý báu nhất của bản thân như thế. Đến lúc này, hắn không còn có nửa phần hoài nghi, đem Bát Giác Huyền Băng Tinh tiếp vào trong tay. Cảm thụ được khí tức cực hàn trong đó không ngừng truyền đến. Hoắc Vũ Hạo trịnh trọng nói:
- Bát giác, cảm ơn ngươi tín nhiệm, ta tin tưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong-mon/642707/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.