Tuy là nói phải chuẩn bị một chút, nhưng Đường Niệm nhìn căn phòng trống rỗng vẫn co rút khóe miệng. Hành lý của hai người mang theo cũng chỉ là vài bộ quần áo chắp vá. Thứ duy nhất được xem là có trọng lượng chính là tụ tiễn Đường Tam cho và cây cầm mà Đường Hạo làm cho mình.
Nhưng mà, cũng không có gì không tốt, đồ vật cần chuẩn bị càng ít, thì họ sẽ có càng nhiều thời giờ đi luyện tập.
Hai người vẫn luyện tập thuật đúc Đường Hạo dạy như cũ, nhưng thời gian Đường Niệm luyện tập chỉ bằng một nửa Đường Tam. Đường Tam là vì muốn đúc ám khí, cho nên đối với thuật đúc vô cùng nghiêm túc, cố gắng đạt tới mức độ hoàn mỹ. Nhưng ước nguyện ban đầu của Đường Niệm chỉ là vì tăng cường thể năng, cho nên, hiện tại cậu chỉ cần luyện bằng một nửa Đường Tam là được, sau đó thời gian còn dư đều sẽ đi luyện cầm mà Đường Hạo làm cho mình. Nói thật, tuy rằng Đường Niệm có thiên phú không tệ, chính vì điều kiện trước kia, đã sáu năm cậu không đụng đến đàn cổ, hiện tại, lần nữa tìm lại tài nghệ năm đó, lúc mới bắt đầu, vẫn có chút khó khăn, nhưng ngoài dự đoán Đường Niệm không có lười biếng, mà cả ngày đều nghiêm túc luyện tập.
Đường Tam luyện tập đúc, Đường Niệm thì lên trên núi luyện tập đàn cổ, ngày tháng sau này của hai người, dường như trở nên dài hơn bình thường, có sự sợ hãi cùng mong đợi đối với thế giới bên ngoài, cũng như có những người không buông tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-dau-la-chi-bao-ho-tan-ha-tu-la/1043558/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.