EDITOR: TIỂU THẦN
BETA: THANH
- o0o-
Sáng sớm.
"Ca." Đường Niệm thấy Đường Tam vào phòng, hưng phấn kêu lại.
"Có chuyện gì vậy?" Đột nhiên hôm nay Đường Niệm nói không thể cùng mình đi lên núi, Đường Tam liền nghi hoặc. Mỗi ngày họ đều cần phải tu luyện mới có thể sử dụng tiến bộ Tử Cực Ma Đồng, nhưng Đường Niệm lại nói chuyện này rất quan trọng, Đường Tam mới bỏ cuộc không khuyên bảo nữa. Hiện tại nhìn thấy bộ dạng hưng phấn như vậy của Đường Niệm, Đường Tam càng thêm nghi hoặc.
"Huynh lại đây với đệ." Đường Niệm lôi Đường Tam vào phòng họ, sau đó đi lại bếp lò của Đường Niệm.
"Sắt của đệ đã luyện được rồi." Chỉ thấy lửa bếp lò đã tắt, phía trên có một khối gang lớn cỡ nắm tay.
"Đương nhiên rồi." Đường Niệm ra vẻ nói, "Hơn nữa hiện tại đệ đã có thể liên tục vung ra 24 chùy."
Không thể trách Đường Tam kinh ngạc như vậy, mặc dù nửa tháng trước mình đã hoàn thành nhiệm vụ này, nhưng phải biết rằng, thời gian hắn luyện sắt sớm hơn Đường Niệm rất lâu, hơn nữa Đường Niệm luôn thích lười biếng. Cho nên, có thể trong thời gian ngắn rèn được khối sắt đến trình độ như vậy, không thể không làm người khác kinh ngạc.
"Tiểu Niệm thật lợi hại." Kinh ngạc qua đi, nên khen thì vẫn phải khen, Đường Tam sờ sờ đầu Đường Niệm, khích lệ cậu.
"Đó đương nhiên, đệ là ai cơ chứ." Đường Niệm ưỡn ngực, kiêu ngạo nói.
Đường Tam bất đắc dĩ cười, sau đó kéo tay áo lên, tháo vật trên tay xuống, nói, "Tiểu Niệm, đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-dau-la-chi-bao-ho-tan-ha-tu-la/1043557/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.