EDITOR: Tiểu Thần
BETA: Thanh
- o0o-
Đồ vật đó có màu gần giống với cây chùy của Đường Tam, gần như đen nhánh, chiều dài khoảng ba thước sáu tấc năm, bề rộng khoảng sáu tấc, độ dày ước chừng hai tấc*. Toàn thân giống như phượng hoàng, đầu, cổ, vai, eo, đuôi đều có đủ. Toàn thân đều được tia sáng đen bao phủ, trên thân cũng có cùng hoa văn với võ hồn thứ hai của Đường Tam. Bên trên có hai chữ, Hào Chung.
*1 tấc = 1 dm = 10 cm; 1 thước = 1m = 100cm. Suy ra cây đàn dài 3,65m. Rộng khoảng 0,6m. Dày ước chừng 0,2m.
Đây là một cây cầm, một cây cầm nổi tiếng.
Hào Chung chế tự Tề Hoàn thủy, Hào Chung điều lại Bá Nha lý.*
Tề Hoàn Công yêu đàn cổ, nhưng ông ta yêu nhất là Hào Chung.
Đường Niệm vốn là thích đàn cổ, nhìn thấy cầm này, trong lòng vui mừng.
Khi Đường Hạo nhìn thấy cây cầm này, liền duỗi tay gảy lên dây đàn, ngay lập tức, âm thanh phát ra. Âm thanh này to lớn vang dội như tiếng chuông, tiếng kèn ngân dài, làm cho người khác đinh tai nhức óc, sau đó còn có mấy cái chén sứ trên bàn lung lay sắp rớt.
Đường Hạo lập tức thu tay lại, cũng không làm gì khác, âm thanh kia biến mất trong nháy mắt.
Nhưng Đường Niệm rất nhanh đã không chịu được, cầm này nặng hơn vài phần so với những loại cầm khác, mà động tác của Đường Hạo càng làm cho cậu không thể kiên trì được.
"Phụ thân......con......con có thể thu lại không?" Đường Niệm hỏi.
"Thu vào đi."
Cây cầm liền biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-dau-la-chi-bao-ho-tan-ha-tu-la/1043555/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.