Tuyệt đại đa số thời gian nàng đều tăng lên chính mình, cố gắng tu luyện để mình mạnh hơn, vì bảo hộ mụ mụ, cũng là vì một ngày không còn bị chế giễu. Tất cả chế giễu cùng lạnh nhạt xung quanh đều là động lực để nàng tiến tới, nàng muốn dùng năng lực của mình để tất cả mọi người nhìn xem, nhân loại thì sao? Nhân loại cũng có thể trở nên rất cường đại.
Giờ khắc này, khi nàng đứng trên bục cao nhất của thế hệ trẻ ở Yêu Tinh Đại Lục, kiềm chế trong lòng nhiều năm trước dường như lúc này đã hoàn toàn phóng thích ra, nước mắt không khống chế được mà chảy xuống hai gò má trắng nõn. Nếu không có bàn tay ấm áp kia, nàng chỉ sợ mình đã không nhịn được mà khóc rống lên.
Đường Tam cứ như vậy ở bên người nàng, mỉm cười nhìn nàng, trong mắt hắn, hoan hô cùng vinh quang đều không trọng yếu. Hắn chỉ hy vọng nàng thật tốt, nàng vui vẻ thì hắn cũng vui vẻ.
Trong mắt của hắn chỉ có nàng, tim của hắn đã sớm bị nàng lấp đầy, kiếp trước là vậy, kiếp này cũng như thế.
Hắn có thể cảm giác được bàn tay của nàng có chút lạnh, tâm tình của nàng được phóng thích, lông mày hơi run run. Mặc dù nàng đang rơi lệ, thân thể run rẩy rất nhỏ, nhưng trong ánh mắt lại quật cường kiêu ngạo, cặp môi đỏ mọng mím chặt lại.
"Chúc mừng các ngươi." Thanh âm ôn hoà hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.
Dù tiếng hoan hô hết đợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2146555/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.