Chương trước
Chương sau
Thân thể Mỹ công tử kịch chấn, ánh mắt tràn đầy bất khả tư nghị nhìn hắn, trong thời gian ngắn trong đầu đều trống rỗng.

Đường Tam nở nụ cười khổ, cái gì lý trí, cái gì kế hoạch, cái gì cố kỵ vào thời khắc này hắn đều không quan tâm, lúc này hắn chỉ muốn nàng không còn thương tâm nữa. Dù giải thích khó khăn cỡ nào hắn đều muốn nói hết cho nàng. Không thể giấu giếm nàng nữa, không thể vì cố kỵ của mình mà khiến nàng đau khổ. Vừa rồi hắn còn cảm giác được bởi vì tâm tình bất ổn dẫn đến huyết mạch của nàng ba động không ổn định, trạng thái này sao có thể đối mặt với cửa ải khó là độ kiếp đây?

Mỹ công tử ngơ ngác nhìn hắn, lúc này con ngươi có chút không tập trung.

Đường Tam cười khổ nói: "Đúng vậy, Tu La chính là Đường Tam, Đường Tam chính là Tu La, ta không chết ... Đường Tam cũng chưa bao giờ mất tích, thực tế thì ta luôn ở bên cạnh ngươi."


"Cái này... cái này, cái này ..." Đôi môi nàng không run rẩy, nhưng lại mở to hai mắt nhìn Đường Tam, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn tỉnh lại.

Đường Tam nói: "Trước tiên ta chứng minh thân phận của mình a, sau đó sẽ nói chuyện khác." Nói rồi, hắn buông hai tay đang bắt lấy bả vai của Mỹ công tử, đi đến bên cạnh nàng, nắm tay nàng, sau đó chậm rãi kéo lê trên không trung một vòng tròn tự nhiên mà hoàn mỹ.

Cảm giác quen thuộc, vòng cung quen thuộc, nó dường như chứa đựng vận luật kỳ diệu của thiên địa, kéo theo tất cả năng lượng ba động xung quanh tạo thành một vòng tròn, chính là thần kỹ Thiên Chi Huyền Viên.

Mỹ công tử ngơ ngác nhìn hắn, ngơ ngác nói: "Thiên Chi Huyền Viên."

Đường Tam gật đầu, buông bàn tay của nàng ra, quang mang trên người lấp loé, Sư Hổ Kim Cương sáng lên, cương khí bá đạo bắn ra. Sư Hổ Biến!


Ngay sau đó, ngân quang trên người hắn lập loè, truyền tống đến vị trí cách đó một mét, Khổng Tước Biến!

Phía sau giãn ra một đôi cánh màu vàng, trên cánh bao trùm một tầng lân phiến màu vàng mịn, Kim Bằng Phong Long Biến!

Tóc lam bồng bềnh, khí huyết chấn động bắn ra, tu vi Cửu giai đỉnh phong không hề giữ lại mà bày ra trước mặt Mỹ công tử.

"Không, không đúng. Tu La, ca ca ta đã chết, ngay cả huyết thệ cũng biến mất. Ngươi gạt ta, ngươi đang gạt ta đúng không?" Mỹ công tử nhìn hắn, thân thể không ngừng run rẩy.

Đường Tam cười khổ nói: "Huyết thệ không còn, bởi vì ta thật sự đã chết một lần, nếu không chết thì làm sao có thể lừa được Ám Ma Đại Yêu Hoàng đây. Ta dùng Thần Thức dẫn động một năng lực đặc thù uy hiếp hắn, nhưng vì dẫn động năng lượng này cần phải trả giá rất lớn, cho nên Thần Thức của ta đã tiêu hao gần như không còn. May mắn trước đó chúng ta trong thi đấu không phải thu được mấy kiện Thần Khí sao? Còn nhớ rõ lúc đó ta để ngươi chọn tử tinh thạch sao? Tử tinh thạch có tác dụng nuôi dưỡng Thần Thức, đây cũng là nguyên nhân các cường giả Thần cấp trở nên đều đặc biệt khao khát Tử Kim tệ và dùng nó để tu luyện. Khối tử tinh thạch cực lớn kia trợ giúp phi thường lớn với Thần Thức, trước khi ta toàn lực bộc phát đã lưu lại một điểm Thần Thức ở trong tử tinh thạch, còn thân thể mình thì dùng Thời Không Đạo Tiêu tạm thời bảo tồn ở trong một thời không khác. Sau đó liền hoàn thành việc giả chết. Chờ đến khi mọi chuyện chấm dứt, sau khi Ám Ma Đại Yêu Hoàng rời đi một thời gian ngắn thì thân thể ta được Thời Không Đạo Tiêu trả lại, lại kết hợp với tử tinh thạch, trả lại Thần Thức về cơ thể, từ đó mới khôi phục. Tử tinh thạch nuôi dưỡng Thần Thức khiến ta khôi phục phần lớn lực lượng. Sở dĩ không trở về tìm ngươi sớm hơn là vì ta phải chữa thương, khôi phục lại thương thế. Huyết thệ không còn, bởi vì lúc đó ta thật giống đã tử vong, lời thề đã không có mục tiêu, tất nhiên sẽ không còn tồn tại."


Ánh mắt Mỹ công tử vẫn ngốc trệ như trước, bởi vì nàng thật sự không cách nào trùng hợp người trước mắt này thành một người hoàn toàn khác. Trong nhận thức của nàng, đây là hai người hoàn toàn khác nhau a!

Nhưng năng lực Đường Tam thi triển, hắn giảng thuật sự tình chỉ có nàng và Tu La mới biết, thậm chí có thể nói ra việc Ám Ma Đại Yêu Hoàng truy sát và trốn khỏi truy sát như thế nào. Mặc dù cách nói của hắn huyền diệu khó giải thích, thế nhưng là, lý trí nói cho nàng biết, tất cả đều là sự thất, chỉ là, bây giờ nàng lý trí sao? Hiển nhiên không phải a!

Đường Tam nói: "Ta biết chuyện này rất khó tin, cho nên khi nhìn thấy ngươi ta mới không nói ra, bởi vì có một số chuyện chính ta cũng không biết giải thích thế nào cho ngươi hiểu. Hiện tại ngươi đã hiểu vì sao ta đeo mặt nạ, còn nói là nếu nhìn thấy gương mặt thật của ta thì ảnh hưởng đến tâm trạng thi đấu của ngươi đi. Đúng vậy, bởi vì Tu La chính là Đường Tam, Đường Tam chính là Tu La. Ta vốn dự định là, Tu La đi rồi thì sẽ dùng thân phận lúc đầu trở lại bên cạnh, tiếp tục giúp đỡ ngươi. Nhưng nhìn dáng vẻ thương tâm của ngươi, ta thật không chịu nổi. Ta không thể để ngươi thương tâm như thế, cho nên, dù ngươi có vô số nghi ngờ về ta, ta vẫn phải nói cho ngươi biết sự thật. Ta bây giờ, chính là Tu La khi tháo mặt nạ xuống."
"Đường Tam chính là Tu La? Tu La chính là Đường Tam?" Mỹ công tử lẩm bẩm nói.

Đường Tam nói: "Ngươi có gì muốn hỏi thì hỏi đi, có thể nói thì ta đều nói cho ngươi. Ngươi lúc đầu không nguyện ý tiếp nhận Tu La, cũng là vì ta mang mặt nạ, ngươi sẽ cảm thấy thần bí. Mà thực tế thì, lúc đó ta hy vọng dùng một thân phận khác thủ hộ bên cạnh ngươi, bởi vì có nhiều lo lắng, ví dụ như không cần phải giải thích vì sao ta có được nhiều loại huyết mạch, vì sao ta có được kinh nghiệm phong phú các loại. Dù sao, tuổi thật của ta còn nhỏ hơn ngươi, những thứ này xuất hiện trên người ta đều không thể tưởng tượng nổi. Dùng thân phận Tu La này thì không cần phải giải thích thêm cái gì. Một Tu La thần bí, so với một Đường Tam tuổi nhỏ mà có nhiều năng lực thì dễ dàng tiếp nhận hơn một chút."
Bi thương trong lòng Mỹ công tử dần tản đi, chỉ là nhìn hắn, nhất thời trong đầu đều là hỗn loạn.

Nàng thật sự không biết nên làm sao mới tốt, cũng không biết nên đối mặt với Đường Tam lúc này như thế nào.

"Ta thay đổi giọng nói, thậm chí thay đổi thân hình chính là vì che giấu bản thân. Nhưng ngươi kỳ thật hẳn cũng có chút phát hiện, tỉ như đồng bạn bên cạnh ta vẫn là đồng bạn ở học viện Cứu Thục. Trấn trưởng Trương Hạo Hiên là lão sư của ta, hắn cũng luôn giúp ta che giấu thân phận, hắn vì sao lại nói với ngươi Tu La có thể tín nhiệm, bởi vì Tu La chính là Đường Tam. Ngoài ngươi ra, lão sư là người duy nhất biết ta có được nhiều loại huyết mạch. Thực tế không chỉ có vài loại như vừa rồi, ta còn Thì Quang Biến và một ít huyết mạch khác. Bởi vì công pháp ta tu luyện cường hãn nhất ở điểm có thể thôn phệ các huyết mạch khác rồi biến thành của mình. Mỗi khi tăng lên một giai thì ta có thể có thêm một loại huyết mạch. Ta thậm chí có Thiên Hồ Biến khống chế vận khí. Lúc trước khi vừa tới học viện Gia Lý làm công thì ta đã dùng Thiên Hồ Biến mang đến may mắn cho mình, nên có thể nhìn thấy ngươi nhiều hơn."
"Nhưng, nhưng mà ngươi sao lại tốt với ta như vậy? Vì sao không tiếc tất cả đối tốt với ta?" Mỹ công tử hỏi. Nàng cuối cùng cũng dần sắp xếp được suy nghĩ của mình và bắt được mấu chốt của vấn đề.

Đường Tam trầm mặc một chút, sau đó mới nói: "Sự tình ta nói tiếp theo khả năng sẽ không thể tin nổi, nhưng đây cũng là nguyên nhân duy nhất có thể giải thích mọi chuyện bất khả tư nghị xuất hiện trên người ta. Tiểu Mỹ, ngươi tin tưởng túc thế nhân duyên không? Hoặc là nói, ngươi có tin chuyển thế trùng sinh sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.