Thân thể Mỹ công tử kịch chấn, ánh mắt tràn đầy bất khả tư nghị nhìn hắn, trong thời gian ngắn trong đầu đều trống rỗng.
Đường Tam nở nụ cười khổ, cái gì lý trí, cái gì kế hoạch, cái gì cố kỵ vào thời khắc này hắn đều không quan tâm, lúc này hắn chỉ muốn nàng không còn thương tâm nữa. Dù giải thích khó khăn cỡ nào hắn đều muốn nói hết cho nàng. Không thể giấu giếm nàng nữa, không thể vì cố kỵ của mình mà khiến nàng đau khổ. Vừa rồi hắn còn cảm giác được bởi vì tâm tình bất ổn dẫn đến huyết mạch của nàng ba động không ổn định, trạng thái này sao có thể đối mặt với cửa ải khó là độ kiếp đây?
Mỹ công tử ngơ ngác nhìn hắn, lúc này con ngươi có chút không tập trung.
Đường Tam cười khổ nói: "Đúng vậy, Tu La chính là Đường Tam, Đường Tam chính là Tu La, ta không chết ... Đường Tam cũng chưa bao giờ mất tích, thực tế thì ta luôn ở bên cạnh ngươi."
"Cái này... cái này, cái này ..." Đôi môi nàng không run rẩy, nhưng lại mở to hai mắt nhìn Đường Tam, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn tỉnh lại.
Đường Tam nói: "Trước tiên ta chứng minh thân phận của mình a, sau đó sẽ nói chuyện khác." Nói rồi, hắn buông hai tay đang bắt lấy bả vai của Mỹ công tử, đi đến bên cạnh nàng, nắm tay nàng, sau đó chậm rãi kéo lê trên không trung một vòng tròn tự nhiên mà hoàn mỹ.
Cảm giác quen thuộc, vòng cung quen thuộc, nó dường như chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-dai-luc-5-trung-sinh-duong-tam-2/2146504/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.