Chương trước
Chương sau
Đường Tam không muốn tranh luận cùng nó, trầm giọng nói: "Được rồi, khu vực này đã được tinh lọc, không lâu nữa sẽ hoàn toàn biến mất. Ta đại khái đã biết hải ôn vì sao mà đến, cần có biện pháp giải quyết vấn đề. Ta phải trở về."

"Không có vấn đề, ngài muốn đi đâu?" Hải Sa Vương lập tức nói.

Đường Tam không khỏi mỉm cười, "Ngươi thật sự muốn làm toạ kỵ của ta?"

Hải Sa Vương không chút do dự nói: "Đúng vậy. Chỉ có ta mới có tư cách trở thành toạ kỵ của ngài, đây là vinh hạnh của ta."

Đường Tam nói: "Vậy về đảo Nguyệt Nha trước. Sau đó ta có việc giao cho các ngươi, chủ yếu là làm sao có thể giải quyết hải ôn."

"Đảo Nguyệt Nha? Đó là chỗ nào?" Hải Sa Vương nghi ngờ hỏi.

Trưởng lão Hải Tượng tộc vội vàng giải thích vài câu, Hải Sa Vương lập tức hiểu, "Được, vậy bây giờ chúng ta xuất phát sao?"

"Ừm."

Nhận được sự đồng ý của Đường Tam, thân hình Hải Sa Vương lắc lư rồi xông ra ngoài.

Một quang mang màu trắng bảo vệ Đường Tam, thân hình Hải Sa Vương giống như một tia chớp màu trắng trong biển rộng, tốc độ nhanh hơn trưởng lão Hải Tượng tộc không biết bao nhiêu lần, đi thẳng tới đảo Nguyệt Nha.

Chỉ dùng không đến một phần mười thời gian, bọn họ đã trở về đảo Nguyệt Nha. Đường Tam không khỏi cảm thán, tên Hải Sa Vương này thật sự rất thích hợp để làm toạ kỵ.

Ở trong Vô Tận Lam Hải, dưới tình huống không có toạ độ cố định thì dùng truyền tống không tốt lắm. Bởi vì không cố định nên không biết sẽ truyền tống đến nơi nào.

Khi khí tức Hải Sa Vương tới gần đảo Nguyệt Nha, Hải Tượng tộc ở gần đó bị doạ đến sợ, may mắn Đường Tam kịp thời phóng xuất khí tức của mình, lúc này mới khiến Hải Tượng tộc ổn định lại, nhưng vẫn bỏ chạy ra xa, run lẩy bẩy.

Đây chính là thiên địch lớn nhất của Hải Tượng tộc, dù Hải Tượng Vương cũng chưa chắc là đối thủ của vị này. Hơn nữa trong Vô Tận Lam Hải, bọn nó luôn nổi tiếng hung tàn.

Khi Đường Tam leo lên đảo Nguyệt Nha thì Hải Sa Vương không chút do dự hoá thành hình người, cùng hắn leo lên đảo.



Nhìn đông đảo nhân loại đang làm việc, nó cũng không nhịn được tò mò mà hỏi: "Thần Chủ, đây đều là tộc nhân của ngài?"

Đường Tam gật đầu, nói: "Đúng vậy. Ở trên Yêu Tinh Đại Lục, tộc nhân của ta bị Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc hãm hại, sinh tồn rất gian nan, cho nên ta mới mở hải vận, dẫn nhân loại đến các hòn đảo lớn trên biển, cho bọn họ một không gian sinh tồn. Đảo Nguyệt Nha chính là đảo thứ nhất."

Hải Sa Vương gật đầu, nói: "Thì ra là vậy. Nếu cần tộc ta làm gì, xin ngài cứ nói. Trong Vô Tận Lam Hải, ngoại trừ lão đầu Long kia, còn có một ít gia hoả chán ghét, chúng ta cái gì cũng có thể làm được."

Cảm nhận được trên người nó toát ra phỉ khí, Đường Tam không khỏi mỉm cười, "Ngươi gọi là gì?"

Hải Sa Vương nói: "Ta tên Lộ Dịch."

"Lộ Dịch?" Cái tên này đúng là cổ quái.

Hải Sa Vương cười hắc hắc nói: "Đúng vậy, chính là Lộ Dịch. Ngài thấy sao, cái tên có phải rất hay không?"

Khoé miệng Đường Tam giật giật, hắn thật sự không cảm thấy có gì hay.

"Trong biển rộng, tốc độ Hải Sa tộc các ngươi cơ hồ là nhanh nhất, cho nên chuyện khu trừ hải ôn ta sẽ giao cho ngươi. Nguyên nhân hải ôn xuất hiện kỳ thật có nguồn gốc từ vận rủi, đó là kết quả vận rủi giáng lâm xuống Vô Tận Lam Hải. Hôm nay khi tận mắt nhìn thấy, ta đã có biện pháp. Chỉ có sức mạnh biển cả mới có thể tinh lọc vận rủi. Trước đây các ngươi không làm được là vì không đủ đoàn kết. Hiện giờ ta còn chưa hoàn toàn thức tỉnh lực lượng Hải Thần, nhưng hôm nay có thể tinh lọc không phải chỉ dựa vào lực lượng của ta, ta chỉ dẫn đạo mọi người đoàn kết, đồng tâm hiệp lực, tập trung lực lượng biển cả để tinh lọc ôn dịch."

"Ta sẽ chế tạo một số trận bàn, trong đó lưu lại khí tức Thần Thức của ta. Khi hải ôn xuất hiện, chỉ cần cường giả Thần cấp trở lên dẫn động Thần Thức của ta thì có thể dẫn dắt lực lượng Hải tộc ngưng tụ và tinh lọc hải ôn. Mặc dù tốc độ không nhanh như khi đích thân ta đến, nhưng khẳng định không có vấn đề gì. Tốt nhất là khi hải ôn vừa xuất hiện liền tinh lọc, như vậy sẽ giảm bớt rất nhiều tổn thất cho Hải tộc và khống chế hải ôn trong phạm vi nhỏ nhất."

Nghe lời hắn nói, ánh mắt Hải Sa Vương lập tức sáng rõ, "Chuyện này ngài giao cho ta là được rồi, về sau ta chính là sứ giả của ngài."

Đường Tam nhìn nó thật sâu, nói: "Khu trừ hải ôn liên quan đến toàn bộ an nguy của Vô Tận Lam Hải. Biển cả là một hệ sinh thái hoàn chỉnh, không có bất kỳ chủng tộc nào có thể sinh sống một mình. Hải ôn nguy hại như thế nào ngươi cũng biết rõ. Đây là một vấn đề trọng yếu của toàn bộ Vô Tận Lam Hải, tuyệt không chỉ vì tư lợi cá nhân mà ảnh hưởng đến đại kế."

Hắn sao có thể không nhìn ra tư tâm của Hải Sa Vương. Nếu hắn giao tất cả trận bàn cho gia hoả này thì khó đảm bảo nó sẽ không dùng trận bàn để uy hiếp chủng tộc khác.

Hải Sa Vương đỏ mặt, "Ta hiểu rồi, đây là đại kế, đại kế."



Đường Tam nói: "Tốc độ Hải Sa tộc các ngươi là nhanh nhất, vậy phiền ngươi nhanh chóng triệu tập đại biểu các cường tộc đến đây, ta sẽ thống nhất phân chia trận bàn. Chế tác trận bàn cũng cần thời gian nhất định. Kim loại hiếm có trong biển cũng mang tới đây một chút, để ta sử dụng."

"Được." Hải Sa Vương nhẹ gật đầu.

Đường Tam nói: "Vậy ước định sau nửa tháng đi, ta sẽ quay lại. Ở vùng biển gần đây còn hòn đảo lớn nào giống đảo Nguyệt Nha không?"

Ánh mắt Hải Sa Vương sáng lên, nói: "Thần Chủ muốn tiếp tục tìm kiếm nơi thích hợp cho nhân loại sinh sống sao?"

Đường Tam nhẹ gật đầu.

Quần đảo lấy đảo Nguyệt Nha làm chủ này chỉ có thể chứa nhiều nhất trăm vạn người, dù sao phải cân nhắc đến tương lai của bọn họ nên không thể phá hư cân bằng sinh thái ở vùng biển xung quanh. Mà trên Yêu Tinh Đại Lục, nhân loại có mấy ngàn vạn người, trăm vạn chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Đường Tam biết rõ, sau khi mình giải quyết vấn đề hải ôn, dù Hải tộc vẫn không đến mức nhận mình là Hải Thần, nhưng trong Hải tộc mình đã có địa vị vững chắc, nhân loại ở trên biển lớn an toàn hơn nhiều khi ở trên Yêu Tinh Đại Lục.

Cho nên sau hôm nay hắn đã quyết định để nhân loại di cư ra biển càng nhiều càng tốt, như vậy mới có đủ không gian phát triển. Chờ sau khi hắn thành Thần, một số đường tu luyện thích hợp với nhân loại mà hắn nghĩ trước đó cũng có thể xác định được.

Hải Sa Vương nói: "Ở gần đây, phía đông và phía bắc có không ít hòn đảo. Không bằng ta trở về ra lệnh cho tộc nhân tìm kiếm toàn diện, sau đó vẽ hải đồ cho Thần Chủ."

Ánh mắt Đường Tam sáng lên, nói: "Vậy là tốt nhất, làm phiền ngươi."

Hải Sa Vương cười hắc hắc, nói: "Không phiền, không phiền, nhưng ngài cũng đừng quên trước đó đã nói, về sau ta là toạ kỵ của ngài trong Vô Tận Lam Hải, vinh hạnh đặc biệt này không thể để cho Hải tộc khác."

Vị Hải Sa Vương này có thể dẫn đầu Hải Sa tộc tung hoành trong Vô Tận Lam Hải, cho dù Hải Long tộc, Hải Cự Nhân tộc cường đại hơn bọn nó cũng không có biện pháp gì cũng không chỉ dựa vào thực lực, mà còn khả năng nắm bắt thời thế.

Hôm nay Đường Tam giải quyết hải ôn khiến nó rất rung động. Lúc đó nó ở gần Đường Tam nhất, cho nên cảm nhận khí tức Hải Thần trên người Đường Tam sâu sắc nhất. Nhất là khi Đường Tam có thể ngưng tụ tín ngưỡng lực trong biển rộng, để cho các Hải tộc khác nhau đồng tâm hiệp lực, riêng năng lực này đã vô cùng cường đại.

Trên biển rộng hắn rõ ràng không phải Thần cấp, nhưng lại khiến nó có cảm giác sợ hãi mãnh liệt. Hải Sa Vương hiểu rõ, dù mình toàn lực ứng phó cũng chưa chắc có thể làm tổn thương vị này, một khi trận chiến kéo dài thì ai biết có thể xảy ra chuyện gì.

Uy hiếp mà Hải Thần Tam Xoa Kích mang lại đến bây giờ vẫn khiến nó sợ hãi. Cho nên nó càng rõ ràng, tiền đồ của Đường Tam là không thể hạn lượng. Có lẽ hắn thật sự truyền thừa Hải Thần, thậm chí là cứu tinh của Vô Tận Lam Hải, vậy còn chần chừ gì nữa mà không ôm đùi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.