Chương trước
Chương sau
Khi hắn trở thành Hoàng Giả, rắc rối lớn nhất không phải là thiên địa vĩ lực, mà là những Hoàng Giả này, cho nên hắn không thể nóng vội. Tín ngưỡng lực cũng nên từ từ hấp thu. Vào sâu trong lục địa, tốc độ hấp thu tín ngưỡng lực của hắn sẽ giảm xuống nhiều.

Ra đến biển, khí tức của Đường Tam nở rộ, đồng thời phản hồi lại cho tín ngưỡng lực của mình. Cùng lúc đó, Thần Thức phóng thích, rất nhanh hắn đã tìm được mục tiêu của mình.

Ngân quang lóe lên, Đường Tam lần nữa thi triển truyền tống.

So với khi mới đến đảo Nguyệt Nha, Tiêu Hà có thay đổi không nhỏ. Đầu tiên, làn da đã ngăm hơn không ít, mỗi ngày đều tiếp xúc với ánh mặt trời, không đen đi mới là lạ. Sau đó là khí tức thay đổi. Cảnh giới tu vi tiếp tục tăng lên, tuy rằng bây giờ chưa độ kiếp nhưng đã khôi phục lại tu vi Cửu giai đỉnh phong. Không thể không tăng lên a! Mỗi ngày đều có lão bà rót huyết mạch chi lực cho bản thân. Hơn nữa, hắn vô cùng quen thuộc với Khổng Tước Biến, không bao lâu nữa hắn sẽ hoàn thành độ kiếp, một lần nữa trở thành Vương Giả.


Những ngày này cuộc sống của hắn rất viên mãn. Tiêu Hà phát hiện trở thành nhân loại có rất nhiều lợi ích. Trong đó điểm lớn nhất là nhân loại tu luyện tinh thần lực dễ hơn Khổng Tước Yêu tộc rất nhiều. Hắn cảm giác được não mình sử dụng tốt hơn nhiều so với khi còn là Khổng Tước Yêu tộc. Việc suy nghĩ đều trở nên dễ dàng hơn.

Nhìn thấy một vương quốc thuộc về nhân loại hình thành dưới sự chỉ huy của mình, trong lòng hắn vô cùng tự hào. Đặc biệt là Hải tộc cường đại đều nghe theo ý của bọn họ, điều đó làm hắn càng ngày càng cảm nhận được có sức mạnh từ Hải tộc.

Tài nguyên trong Vô Tận Lam Hải gần như vô cùng vô tận. Các hòn đảo cần kết nối với nhau cách nhau ít nhất mười hải lý, ban đầu đây là chuyện khó tin làm sao! Nhưng dưới sự nỗ lực của Hải Cự Nhân Tộc và Hải Thiên Thụ tộc, cùng với sự phối hợp của nhân loại, nó đã dần được xây dựng lên như thế. Những con đường này sẽ trở thành cơ sở để nhân loại phát triển trên biển. Trong tương lai, đây rất có thể không còn là một quần đảo nữa, mà là một phiến lục địa nhỏ, là thế giới chỉ thuộc về nhân loại.


Càng phát triển cao hơn, Tiêu Hà càng dần nhìn rõ hy vọng của nhân loại, chính bản thân hắn càng có động lực nhiều hơn. Sau khi kết nối các đảo, hiện tại không gian sinh sống của nhân loại đã lớn hơn rất rất nhiều. Hơn nữa những con đường kết nối này liên tục được củng cố về độ phẳng, độ rộng và độ ổn định. Giờ đây, vùng biển bên cạnh đảo Nguyệt Nha không giống biển nữa mà giống như một hồ nước phẳng lặng. Sóng đánh ở bên ngoài, xung quanh đảo Nguyệt Nha, đặc biệt là bên cạnh một số cây cầu thì hầu như không có sóng biển.

Hôm nay Tiêu Hà đang sắp xếp người làm lan can trên cầu kết nối. Không thể trông cậy tất cả vào Hải Cự Nhân Tộc và Hải Thiên Thụ tộc, nhân loại cũng cần cố gắng nhiều hơn.

Đúng lúc này, một tia sáng lóe lên, một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.


Đối với chuyện này, Tiêu Hà cũng không ngạc nhiên, dù sao hiện tại hắn cũng khống chế không gian chi lực. Nhưng làm hắn kinh ngạc là, khi thân ảnh này xuất hiện thì không gian không hề có dao động kịch liệt. Khống chế không gian chi lực ở mức này làm hắn nghĩ đó là con gái mình.

"Tại sao con lại quay về ... ồ, tại sao lại là ngươi?" Thân là thủ tướng của Kiến Mộc Quốc, Tiêu Hà rất ít khi kinh ngạc như vậy. Nhưng khi nhìn thấy Đường Tam, hắn vẫn vô cùng sửng sốt.

Đường Tam cười nói: "Thủ tướng đại nhân, đã lâu không gặp!"

Tiêu Hà tức giận: "Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói như vậy, quả thực là vung tay chưởng quầy, sau khi giao cho ta thì cái gì cũng mặc kệ. Đừng nói là hải ngoại bên này, nghe nói ngay cả thành Gia Lý ngươi cũng không trở lại. Ta nói cho ngươi biết, Tiểu Mỹ đã phàn nàn với ta không chỉ một lần. Nếu ngươi không trở về, nàng sẽ bị người khác đoạt đi mất."
Đường Tam cười nói: "Ta ở bên ngoài không phải là chuẩn bị cho việc này sao? Nhạc phụ đại nhân, Tiểu Mỹ đi đâu rồi? Vừa nãy ta có về thành Gia Lý, nàng không ở đó, Vương Phi cũng không ở đó."

Tiêu Hà nói: "Các nàng đã lên đường đến Tổ đình rồi, xuất phát vào ba ngày trước. Lần này luận võ chiêu thân không đơn giản chỉ là luận võ chiêu thân, nghe nói đã trở thành Chiếm Hoàng chi chiến, cơ hồ là hội tụ tất cả những người mạnh nhất ở cấp Thập Nhất giai trên Yêu Tinh Đại Lục. Vì vậy Tổ đình yêu cầu Tiểu Mỹ đến đó tham gia. Tiểu Mỹ nói lần trước khi ngươi trở lại đã bảo nàng đồng ý đến đó, vì vậy các nàng muốn đến Tổ đình sớm một chút để chuẩn bị."

Đường Tam gật đầu, nói: "Hoá ra các nàng đã xuất phát. Được rồi, ta về Tổ đình trước, ở đó chờ các nàng."
Tiêu Hà nhíu mày nói: "Ngươi chuẩn bị như thế nào? Ta đã suy nghĩ cẩn thận chuyện này, ta thấy rất phiền toái. Ngươi không thể để lộ thân phận của mình, nhưng nơi đó là Tổ đình, có hơn mười Hoàng Giả, một cái không tốt, ngươi sẽ bị vướng vào đó, lúc ấy sẽ có rắc rối rất lớn."

Đường Tam nói: "Ta đã chuẩn bị sẵn sàng. Đừng lo lắng, ta sẽ có biện pháp. Dù là Chiếm Hoàng chi chiến hay luận võ chiêu thân, Tiểu Mỹ đều sẽ có được thứ nàng muốn."

Tiêu Hà tức giận: "Là ngươi có được thứ mình muốn mới đúng chứ. Ngươi sẽ dùng lực lượng Hải Thần?"

Sở dĩ Đường Tam trở về khiến hắn kinh ngạc như thế là vì khi Đường Tam xuất hiện, Tiêu Hà cảm giác được khí tức thần thánh khó tả trên người hắn. Nếu như không phải mọi người quen thuộc với nhau thì hắn có xúc động muốn bái lạy. Trong Vô Tận Lam Hải, có thể nói không có chỗ nào Đường Tam không có tín ngưỡng. Người này là Hải Thần chân chính.
Đường Tam lắc đầu, nói: "Không thể sử dụng lực lượng Hải Thần. Trước khi ta thành Hoàng, trên lục địa, lực lượng Hải Thần sẽ suy yếu. Hơn nữa hiện tại ta không thể để lộ được. Hai tộc Yêu Tinh luôn vô cùng bài xích lực lượng bên ngoài. Ta có biện pháp khác."

"Ngươi còn có biện pháp gì?" Tiêu Hà nghi ngờ hỏi.

Đường Tam nói: "Không thể nói được, sơn nhân tự có diệu kế. Đúng rồi nhạc phụ đại nhân, ngài ở trên đảo chuẩn bị một chút. Về sau ta có thể sẽ mang một ít Tinh Quái Tộc tràn đầy năng lượng sinh mệnh đến đây, trợ giúp các hòn đảo của chúng ta đề cao cấp độ sinh mệnh."

Tiêu Hà kinh ngạc nói: "Ngươi đừng nói với ta, ngươi sẽ để Lam Kim Thụ tộc đến đây? Đừng có làm vậy! Ta nhận được tin tức, Lam Kim Thụ tộc bên kia, Thụ Tổ đã thức tỉnh, hơn nữa báo cáo Tổ đình, thỉnh Tổ đình làm chủ, bất kỳ chủng tộc nào cũng không thể bắt giữ Lam Kim Thụ tộc để sử dụng riêng cho bản thân. Nếu không sẽ bị Tổ đình trừng phạt nghiêm khắc và bị Lam Kim Thụ tộc trả thù. Không lâu trước, nghe nói Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vì chuyện này mà chết. Thụ Tổ chính là một trong Tam Tổ trên Yêu Tinh Đại Lục, chúng ta không biết rõ sức mạnh cụ thể của Thụ Tổ là gì, và tuyệt đối không nên chịu nguy hiểm như vậy."
Đường Tam cũng có chút kinh ngạc, "Ngài cũng biết Lam Kim Thụ tộc?"

Tiêu Hà sờ sờ khoé miệng một lát, "Dù gì ta cũng từng là Thành chủ, sao có thể không biết Lam Kim Thụ tộc chứ? Nhưng tài nguyên Lam Kim Thụ tộc cơ bản đều do Nhật Thần Đế Quốc chiếm giữ, Thiên Vũ Đế Quốc khó có thể đạt được. Chúng ta không có Hoàng Giả nên càng thêm khó khăn, chỉ có thể giao dịch một ít cành gãy và gốc cây. Trước đây không lâu bị Tổ đình gây áp lực cũng đã trả lại. Trước đây chúng vốn ở trong tổ địa của Khổng Tước Yêu tộc, bây giờ ta cũng không thể làm gì được."

Đường Tam nói: "Xem ra thanh danh của Lam Kim Thụ tộc còn lớn hơn so với tưởng tượng của ta."

Tiêu Hà nói: "Nó vốn đã rất lớn! Đó chính là truyền thừa Thụ Tổ. Lần này Thụ Tổ thức tỉnh không biết là tốt là xấu, vị này chính là một trong những tồn tại cường đại nhất trong lịch sử Yêu Tinh Đại Lục. Nếu thật sự sống lại thì không hẳn là chuyện tốt, Thiên Vũ Đế Quốc bên này hẳn sẽ rất căng thẳng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.