🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cuối tuần, Hồ Liệt Na cùng Diệp Linh Linh theo lời của Thế Hoa mà liền tới Đông Quân Phủ.

Thế Hoa gặp hai người cũng không có quá nhiều dây dưa dài dòng mà liền đem hai khối kim loại màu xanh lục ra cho hai nữ, nói.

"Hai người các ngươi hẳn cũng là nhận ra thứ này là gì a?"

Diệp Linh Linh cùng Hồ Liệt Na lúc này đều đem ánh mắt trố lớn, đồng thanh nói.

"Sinh Linh Chi Kim?"

Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà hai nữ nhìn thấy loại kim loại này, nhưng nhiều như vậy quả thực là lần đầu tiên.

Phải biết trước kia một mẩu nhỏ Sinh Linh Chi Kim được đính lên Luyện Thiên Chuỳ của Thế Hoa đã là bảo vật không thể nào định giá được, mà hai khối ở trước mặt lại có kích cỡ không kém một phôi sắt, nói giá trị liên thành cũng không đủ.

Mà trong hai nữ thì kích động nhất chính là Diệp Linh Linh.

Phải biết lúc trước Luyện Thiên Chuỳ của Thế Hoa đã khiến cho Vũ Hồn của Diệp Linh Linh rung động rất lớn, chỉ là về sau khi hấp thụ Bất Tử Sinh Hợp Hoa thì loại cảm giác này đã dần yếu đi rất nhiều.

Nhưng bây giờ đứng trước hai khối Sinh Linh Chi Kim lớn như vậy thì loại cảm giác hấp dẫn mãnh liệt kia lại trỗi dậy, tựa như một cây khô hân hoan khi thấy mưa rào sắp tới.

Thèm khát!

Đây chính là cảm giác chân thật mà Diệp Linh Linh cảm nhận được Cửu Tâm Hải Đường.

Nhưng định lực của hai nữ cũng không phải là yếu ớt, ngược lại là vô cùng kiên định, rất nhanh liền đè ép được những cảm xúc này.

Diệp Linh Linh lúc này lên tiếng trước.

"Thế Hoa, hai khối Sinh Linh Chi Kim này..."

Nàng lúc này đã hiểu rồi, lần này lão sư cùng sư công của nàng đi bế quan hoàn toàn

không thể nào thoát khỏi sự dính dáng của Sinh Linh Chi Kim.

Thế Hoa đem biểu hiện của hai người đều để vào mắt, khẽ gật đầu.

"Lần trước ta đi vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì cơ duyên xảo hợp tìm được một khối Sinh Linh Chi Kim vô cùng lớn, một mình ta hấp thụ cũng chẳng thể nào hết được, vì vậy mới đem về Vũ Hồn Điện chia sẻ một chút."

"Hai người các ngươi bây giờ an toạ vận chuyển Hồn Lực, ta sẽ giúp các ngươi dung hợp Sinh Linh Chi Kim."

Hai nữ cũng rõ đây là chuyện hệ trọng nên liền ngồi xuống luân chuyển Hồn Lực, năng lượng hùng hậu chuyển động liền đem thiên địa nguyên khí ở xung quanh đều bị cuốn vào đan điền.

Cả hai người cùng Thiên Nhận Tuyết mặc dù không thể tu luyện《 Tinh Không Hư Thần Quyết 》nhưng vẫn có thể dựa vào những gợi ý mà Thế Hoa giảng giải mà tạo ra lộ tuyến luân chuyển Hồn Lực cho bản thân, cải thiện hiệu suất tu luyện.

Hắn tiếp đó cũng không tốn thêm thời gian vô ích mà đem Sinh Linh Chi Kim bắt đầu quán thâu vào hai nữ.

Theo chú ngữ được ngâm ca thì Sinh Linh Chi Kim bắc đầu dung hội với Hồn Lực của hai người, mà bởi vì lượng Sinh Mệnh Chi Lực hùng hậu ngấm sâu vào vào cơ thể mà Vũ Hồn của hai nữ liền tự động xuất hiện ở bên ngoài, tựa như là để giúp đỡ bản thể tiêu hoá lượng năng lượng dồi dào này.

Thế Hoa đầu tiên nhìn lấy Hồ Liệt Na, cảm nhận được tốc độ hấp thụ chầm chậm bình thản thì cũng an tâm.

Có được loại tốc độ này là bình thường, dù sao cường độ nhục thân của Hồ Liệt Na cũng cường đại như hắn.

Sau đó quay đầu sang Diệp Linh Linh, Thế Hoa liền thấy được một màn kỳ dị.

Cửu Tâm Hải Đường lúc này tựa như một cái hố đen không đáy mà điên cuồng hấp thụ lấy Sinh Mệnh Chi Lực, tốc độ hoàn toàn vượt qua xa Hồ Liệt Na, thậm chí là Thiên Nhận Tuyết.

"Cái này..." Thế Hoa liền không biết nói gì.

Cửu Tâm Hải Đường quả thật là có liên quan đến Sinh Mệnh Chi Lực, nhưng loại biểu hiện này cũng có chút quá khoa trương a.

Hắn tức khắc đem một tia Tinh Thần Lực giải phóng ra bên ngoài, bắt đầu kiểm tra lấy tình trạng cơ thể của Diệp Linh Linh.

Thế Hoa lúc này có thể cảm nhận được Hồn Lực của Diệp Linh Linh đang được Sinh Mệnh Chi Lực đồng hoá, len lỏi theo kinh mạch mà thấm nhuần vào trong cơ thể, thuế biến lấy xương cốt, cơ bắp cùng kinh mạch của nàng.

Chỉ là tuy quá trình thuế biến tốt hơn Hồ Liệt Na một chút, nhưng lại kém hơn rất nhiều so với biểu hiện của Cửu Tâm Hải Đường.

Loại bất cân bằng này làm cho Thế Hoa nảy ra rất nhiều suy đoán, nhưng tất cả phải để về sau kiểm chứng.

Nhưng may mắn là theo hắn kiểm tra thì quá trình này cũng không có gây bất kỳ ảnh hưởng xấu nào cho Diệp Linh Linh, vì vậy cũng xem như là an toàn.

Hơn nữa hắn dường như có thể cảm nhận được Cửu Tâm Hải Đường của nàng đang dần dần chất biến, nhưng xem chừng với tốc độ hấp thụ này thì muốn hoàn toàn biến đổi mà nói thì lượng Sinh Linh Chi Kim cần thiết phải cực kỳ lớn.

"Quả thật là có chút tà môn." Thế Hoa lẩm bẩm.

Truyền thừa của Hoả Long Vương tuy nhiều nhưng lại không có kiến thức về Cửu Tâm Hải Đường, cũng chẳng có những trường hợp tương quan để đối chiếu, thế nên Thế Hoa nhất thời cũng chẳng có được lời giải thích nào.

Nhũng gì mà hắn có thể làm hiện tại là để cho Diệp Linh Linh hoàn thành hấp thụ lượng Sinh Linh Chi Kim này, nhưng trong tương lai gần sẽ không để cho nàng hấp thụ thêm.

Thứ nhất thực lực của Diệp Linh Linh còn thấp, ngay lập tức sở hữu quá nhiều Sinh Mệnh Chi Lực sẽ khiến cơ thể của nàng gánh vác quá nhiều áp lực, xử lý không tốt sẽ bị cắn ngược, tổn thương căn cơ.

Thứ hai là hắn phải làm rõ ràng lại tình trạng của Cửu Tâm Hải Đường, xem xem loại thuế biến này là tốt hay xấu, liệu về sau có tác dụng phụ nào phát sinh hay không.

Cái này cũng giống như Thế Hoa để Thiên Nhận Tuyết hấp thụ Sinh Linh Chi Kim trước khi hấp thụ Long Đan, tất cả là để đối đa hoá hiệu dụng của cả hai.

Trong lúc Thế Hoa đang suy nghĩ thì hai nữ cũng đã hoàn thành hấp thụ xong Sinh Linh Chi Kim, hiện tại thì đang tự mình khống chế lượng lực lượng khổng lồ này.

Mà hắn thì cũng kiên nhẫn mà chờ đợi lấy.

...

Hồ Liệt Na là người đầu tiên tỉnh dậy.

Ánh mắt của nàng vốn có màu xanh lá cây sẫm, nhưng bây giờ lại long lanh trong suốt tựa như ngọc lục bảo, tinh thần vô hạn.

Xung quanh nàng giống như được lột bỏ đi một lớp sương mù khiến cho mọi thứ đều rõ ràng chi tiết đến cực độ.

Loại chuyển biến đột ngột này khiến Hồ Liệt Na cảm thấy có chút không quen, vì vậy cả người căng thẳng không có nhúc nhích, sắc mặt lại do Sinh Mệnh Chi Lực tràn đầy mà hồng nhuận.

Thế Hoa thấy thế thì đem tay đặt lên đỉnh đầu nàng, đem Hồn Lực rót vào cơ thể, giúp nàng trấn áp.

Hồ Liệt Na nhanh chóng đem Tinh Thần Lực phóng ra mà hô ứng phối hợp, rất nhanh liền đã khống chế thích nghi được sự đề thăng của bản thân.

Nàng lúc này mới thở ra một ngụm trọc khí, gương mặt vẫn còn hiện sắc đỏ mà nói.

"Cảm ơn ngươi, Thế Hoa ca ca."

Lợi ích trực quan của Sinh Linh Chi Kim nhiều lắm, dù là nhục thân hay Tinh Thần Lực đều được cường hoá một cách đáng kể.

Bấy nhiêu cũng đầy đủ để nàng đem niên hạn của đệ ngũ Hồn Hoàn tăng đến 3 vạn năm, nếu chăm chỉ rèn luyện cùng vận dụng thì thậm chí 4 vạn năm cũng không phải không thể.

Nàng vừa nói chưa được bao lâu thì lúc này Diệp Linh Linh cũng đã tỉnh lại.

Tình trạng của nàng lúc này cũng không khác Hồ Liệt Na khi nãy là bao, Thế Hoa cũng hỗ trợ một chút thì cũng liền bình ổn lại.

"Cảm tạ." Diệp Linh Linh khẽ nói, âm thanh dễ nghe như chuông bạc.

"Lời khách sáo không cần nói. Lúc nãy ta quan sát thấy Vũ Hồn Cửu Tâm Hải Đường của ngươi hấp thụ rất nhiều Sinh Mệnh Chi Lực, ta muốn hỏi xem ngươi cảm thấy tình trạng của cơ thể như thế nào?"

Thế Hoa quả thực có chút quan tâm vấn đề này, dù sao dị tượng lúc nãy có chút kỳ dị.

Diệp Linh Linh nghe vậy thì đem Cửu Tâm Hải Đường triệu hoán ra.

Ngay lập tức một luồng sinh mệnh đậm đặc lan toả ra khắp không gian, khắp nơi cây cỏ cũng vì loại sinh mệnh này mà lớn lên ngay lập tức.

Thế Hoa thấy cảnh này thì không khỏi kinh ngạc.

Liền Hồn Lực cũng chưa phát động mà có thể tạo ra thanh thế bực này, rõ ràng là uy năng của Cửu Tâm Hải Đường đã được tăng phúc rất lớn.

Hắn tiếp đó quan sát lấy Cửu Tâm Hải Đường.

Cửu Tâm Hải Đường vẫn có chín cánh hoa như cũ, chỉ là bên cạnh màu tím đặc trưng ra thì còn có hai loại hoa văn màu bạc cùng màu xanh lá.

Chỉ là khác với sự rõ ràng của hoa văn màu bạc thì hoa văn màu xanh lục lại nhợt nhạt hơn nhiều, có thể nói là mờ ảo.

“Cái này hẳn là Sinh Mệnh Chi Lực từ Sinh Linh Chi Kim đi…” Trong đầu của Thế Hoa lúc này đã có một số phỏng đoán.

Diệp Linh Linh tất nhiên cũng phát hiện ra sự khác thường tại chính Vũ Hồn của mình, nhẹ nhàng nói.

"Khi hấp thụ Sinh Linh Chi Kim thì nhục thể lẫn Tinh Thần Lực của ta đều tăng trưởng rất mạnh mẽ, nhưng ta lại có thể cảm nhận được nếu như không phải Cửu Tâm Hải Đường hấp thụ lấy nhiều Sinh Mệnh Chi Lực như vậy thì kết quả ta có thể đạt được sẽ tốt hơn."

"Nhiều? Nhiều như thế nào?"

"Khi dung hợp Sinh Linh Chi Kim, Cửu Tâm Hải Đường hấp thụ lấy 7 phần, ta chỉ hấp thụ được 3 phần."

Thế Hoa nghe vậy thì khẽ chau mày.

Phải biết Sinh Mệnh Chi Lực bên trong Sinh Linh Chi Kim rất lớn, chỉ là một Vũ Hồn có thể hấp thụ được nhiều như vậy thì đúng là bất thường, hoàn toàn vượt qua dự kiến của hắn.

“Linh Linh, nói thật cho ta biết, ngươi nghĩ bản thân Cửu Tâm Hải Đường có thể hấp thụ thêm bao nhiêu Sinh Linh Chi Kim?”

Khi nghe câu này thì ánh mắt của Diệp Linh Linh hiện lên vẻ suy tư, nhưng cuối cùng lại lắc đầu.

“Khi nãy dường như nó muốn hấp thụ rất nhiều, chỉ là đến mức nào thì ta lại không rõ.”

Hồ Liệt Na thấy Thế Hoa như vậy thì tiến lên hỏi.

"Thế Hoa ca ca, như thế nào?"

Diệp Linh Linh cũng có hơi căng thẳng, ánh mắt cũng lo lắng nhìn hắn.

Kỳ thực nàng cũng rõ loại biểu hiện tốt ở hiện tại này chưa chắc cũng sẽ tốt ở tương lai, vì vậy trong lòng vẫn tương đương thấp thỏm.

Thế Hoa cười nói.

"Nếu như ta đoán không sai thì Sinh Linh Chi Kim chính là chìa khoá để Vũ Hồn Cửu Tâm Hải Đường tiến hoá."

"Chỉ là điều kiện là gì thì phải cần nghiên cứu thêm một khoảng thời gian, nếu không thì sẽ lãng phí cơ hội này."

"Linh Linh ngươi cũng đừng lo lắng, lúc nãy ta đã kiểm tra tình trạng cơ thể của ngươi, hiện tại không có gì đáng ngại."

Hồ Liệt Na nghe vậy thì vui vẻ ôm lấy Diệp Linh Linh.

"Linh Linh tốt quá rồi, tốt quá rồi."

Dù sao Vũ Hồn tiến hoá chắc chắn là một chuyện tốt, chưa kể Cửu Tâm Hải Đường vốn là đệ nhất Trị Liệu hệ Vũ Hồn, nếu có thể tiến hoá thì chính là hổ mọc thêm cánh.

Diệp Linh Linh lúc này trong lòng cũng như đang trên mây, dù sao Vũ Hồn tiến hoá cũng không phải đơn giản.

Giống như Định Đài Xuân có thể đem Vũ Hồn Hùng Hổ của mình biến hoá thành Chấn Thiên Hống. Cơ duyên, thời điểm, và vận khí, một thứ đều không thể thiếu được.

Mặc dù nói Cửu Tâm Hải Đường đã được công nhận là thiên hạ đệ nhất về mặt trị liệu, thế nhưng có thể thuế biến cường đại hơn thì không phải càng tốt sao?

“Nhưng Thế Hoa, về Sinh Linh Chi Kim…”

Diệp Linh Linh cũng không ngốc, nếu chuyện này quả thật có thể thực hiện thì lượng Sinh Linh Chi Kim cần phải hấp thụ là bao nhiêu, chẳng phải là một cái động nuốt vàng không đáy sao.

Thế Hoa khẽ lắc đầu.

“Chuyện Sinh Linh Chi Kim thì ngươi không cần phải lo, số lượng vẫn còn rất nhiều. Chỉ là chuyện ưu tiên trước mắt là về Vũ Hồn của ngươi, về sau ta sẽ phải cần ngươi phối hợp, mới có thể tìm đúng đường được.”

Ánh mắt của nàng lúc này hướng về phía Thế Hoa, con ngươi trong suốt chỉ có hình bóng của một người.

“Được, ta nghe lời ngươi.”

...

Sau khi Thế Hoa chỉ dẫn hai nữ một số thao tác với Sinh Linh Chi Kim cùng với lưu ý khi tu luyện thì cả ba liền tách ra.

Hắn lúc này cũng chẳng còn tại Đông Quân Phủ mà là chạy tới Tàng Thư Các, tìm kiếm các tư liệu liên quan đến Cửu Tâm Hải Đường.

Cửu Tâm Hải Đường mặc dù tồn tại ở dạng Vũ Hồn nhưng hiện tại chưa có bất kỳ ghi chép nào cho thấy việc loại thực vật này tồn tại ở Đấu La Đại Lục, vì vậy ghi chép lại cũng vô cùng ít.

Thế Hoa ngâm mình trong Tàng Thư Các nửa ngày không tìm được bất kỳ thứ gì có giá trị thì liền đi đến chỗ của Minh Công, khẽ nói.

"Minh lão, Minh gia của ngài có bất kỳ tài liệu nào về Cửu Tâm Hải Đường mà tại Tàng Thư Các không có không?"

Minh Công lúc này so với 6 năm trước đã già nua hơn nhiều, nhưng ánh mắt của hắn vẫn thanh minh như nước, khẽ suy nghĩ một chút thì nói.

"Hẳn là có, nhưng phần lớn cũng chỉ là những thông tin không quan trọng, có thể nói là lông gà vỏ tỏi, thiếu gia vẫn muốn xem sao?"

Vũ Hồn Điện đem kiến thức khắp thế gian quy tụ về một thân, mặc dù đa dạng nhưng cũng rất hỗn tạp. Mà Minh gia chính là từ những kiến thức hỗn độn này ngưng luyện ra được tinh tuý ở bên trong, sau đó mới đem đến Tàng Thư Các để tàng trữ.

Trong quá trình này mặc dù đã sàng lọc đi rất nhiều kiến thức không quan trọng cũng không cần thiết, nhưng bọn chung vẫn được Minh gia lưu trữ lại, phòng ngừa tương lai cần sử dụng.

Thế Hoa gật đầu.

"Có bao nhiêu thì được bấy nhiêu, mong Minh lão có thể gửi bọn chúng đến Đông Quân Phủ, ta rất cảm kích."

"Thiếu gia quá lời, đây là vinh hạnh của chúng ta."

Minh Công nói xong thì giống như nghĩ đến điều gì, nói thêm.

"Thiếu gia, ta nhớ trăm năm trước khi Diệp gia thuở lúc mới được thành lập thì đã được Lạc Tuyết Phủ bảo hộ, mãi về sau này mới tách ra đạt thành mối quan hệ hợp tác cân bằng đối với Thiên Đấu Hoàng Thất. Nếu so với ai hiểu hơn về Diệp gia thì hẳn là Lạc Tuyết Phủ."

Lạc Tuyết Phủ cùng với Hạ Tuyết Phủ và Tiêu Tuyết Phủ được xem là ba đại công phủ của Thiên Đấu Đế Quốc, tổ tiên của ba nhà này từng phụ tá Thiên Đấu Hoàng Đế đời đầu kiến thiết nên vương triều đầu tiên, vì vậy hoàng để đã đặc cách đem ba nhà này trở thành Công Tước.

Mà ba nhà này về sau mỗi bên đều tạo ra một mảnh thế lực riêng của mình, dùng trí tuệ cùng sức mạnh mà cường hoành tồn tại đến giờ, mặc kệ sự đổi thay của các đời đế vương.

Đáng chú ý là ba nhà này từng xuất hiện qua Phong Hào Đấu La, thậm chí là Siêu Cấp Đấu La. Vì vậy mặc dù những năm này không xuất hiện qua cá nhân nào nổi trội nhưng nội tình tích luỹ vẫn sâu vô cùng, liền hạ tứ tông cũng không sánh bằng.

Thế Hoa nghe vậy thì ánh mắt hiện lên tinh mang, tuần sau hắn vừa vặn sẽ đi đến Thiên Đấu Đế Quốc dự yến thọ của Định Đài Xuân, cũng có thể nhân thời điểm đó "thỉnh giáo" Lạc Tuyết Phủ.

"Cảm tạ Minh lão, thông tin này đối với ta rất có giá trị." Thế Hoa chắp tay nói.

Minh Công cười cười.

"Ha ha ha, lão già ta lớn tuổi biết nhiều, cũng chỉ có thể giúp đỡ được bấy nhiêu."

Thế Hoa cười nhạt mà nhìn về phía cửa sổ, thấy mặt trời đã sắp lặn thì liền nói.

"Trời cũng đã trễ, Minh lão, ta đi trước."

"Thiếu gia khách khí. Về chuyện tài liệu ta sẽ cho người đem nội trong tối nay, thiếu gia cứ an tâm chờ đợi.”

Thế Hoa sau khi rời đi thì liền trở lại Đông Quân Phủ, cho người chuẩn bị một ít đồ vật thì lại bắt đầu tu luyện.

Truyền thừa của Hoả Long Vương giúp cho hắn có được một vài tia linh cảm, vì vậy hắn cũng là nhân lúc tu luyện để triệt để khai thác bọn chúng.

Thăm dò, học tập, tích luỹ, sáng tạo…cuối cùng mới có thể siêu thoát.

Trên đường tu luyện của Thế Hoa thì hắn chưa bao giờ làm trái những lời này.



Sáng sớm, Uyển Đình.

Thế Hoa thân mang một bộ thanh sam đơn giản, còn Hắc Uyển Đồng cũng mang lấy một bộ y phục thoải mái.

Hai người cùng nhau đi đến sân sau của trạch viện Hắc gia, liền đã thấy một cảnh tượng nhộn nhịp.

Ở đây xe ngựa hào hoa mỹ lệ, gỗ son cùng mạ vàng, nhìn vào liền biết không tầm thường.

Xung quanh đó còn có hơn chục người chuẩn bị, mặc dù bọn họ đã đem khí tức thu liễm kỹ càng nhưng Thế Hoa vẫn cảm nhận được một cỗ sát khí nhàn nhạt.

“Thậm chí còn có Hồn Thánh cùng Hồn Đấu La đi theo sao…” Hắn đối với chuyện này cũng không có chút nào để ý.

Lần này xuất hành không chỉ đơn giản là đến gặp mặt, mà còn là tặng quà, vì thế Hắc gia ngoài việc chuẩn bị xe để cho hai người sử dụng thì còn chuẩn bị thêm hai chiếc xe ngựa vận chuyển trân kỳ dị bảo đến cho Định gia.

Kỳ thực chuẩn bị những thứ này này cũng chỉ là gia tăng thanh thế cho Hắc gia, cũng như trát vàng lên mặt mũi của Định gia.

Nếu không thì đem mọi thứ gom hết vào bên trong trữ vật Hồn Đạo Khí, hà cớ phải phức tạp như vậy.

Còn về những người này thì hẳn là Hắc Kiên sắp xếp, dù sao Hắc Uyển Đồng là muội muội duy nhất của hắn, cho dù có Thế Hoa bên cạnh thì hắn ít nhiều vẫn có chút lo lắng.

Người làm huynh trưởng a, lo lắng như vậy thì cũng bình thường.

"Hí!"

Lúc này ở bên ngoài vang lên vô số tiếng ngựa hí, chỉ là những âm thanh này trầm trọng hữu lực tựa như lò hoả gào thét, rõ ràng không phải là ngựa thường.

Rất nhanh Thế Hoa liền thấy một đàn ngựa đi vào.

Những con ngựa này cao đến ba mét, đôi mắt vàng óng như hoàng kim, toàn thân áng đỏ như than hồng. Khi hô hấp thì thoát ra rất nhiều khói trắng, nhiệt khí kinh hồn.

Đặc biệt nhất là chiếc đuôi cùng bốn vó của bọn chúng, bên trên lúc nào cũng hiện lên ánh lửa, thế nhưng phạm vi xung quanh lại không bị cháy xem dù chỉ một chút.

“Phong Hoả Câu?”

Hắc Uyển Đồng gật đầu, nói.

“Huynh trưởng của ta cùng viện trưởng của Vũ Hồn Điện có quan hệ không tệ, vì vậy hắn trước đây không lâu liền tặng cho Hắc gia lứa Phong Hoả Câu này.”

Thế Hoa có chút bất ngờ.

Lứa Phong Hoả Câu này nhìn ít nhiều cũng có niên hạn vạn năm, xem ra việc thuần phục Hồn Thú ở Đấu Hồn Trường có kết quả tương đối khả quan.

Dù sao tính tình của loại Hồn Thú cũng không phải tốt lành gì, hằng năm số lượng Hồn Sư chết dưới chân bọn chúng cũng không ít, hung danh cũng vì vậy mà vang vọng khắp nơi.

"Tiểu Ninh, nhanh tay lên, phu nhân cùng công tử đợi lâu lắm rồi." Một tráng hán la lớn với một thiếu niên trẻ tuổi, giọng thúc giục.

Dù sao Hắc Uyển Đồng tại Hắc gia nổi tiếng là trong mắt không chứa được một hạt cát, bọn hắn nếu như lề mề làm không xong thì cũng sẽ ảnh hưởng đến công việc ở Hắc Nguyên thương hội.

"Ta đang làm đây Gia thúc." Thiếu niên đáp lại, nhanh chóng mang cương cho đám Phong Hoả Câu, nối bọn chúng vào xe ngựa.

Từ lúc lứa ngựa này về hắn đều là người chăm sóc, vì vậy rất nhanh liền thao tác xong, không hiện ra một chút lúng túng.

Tráng hán thấy mọi thứ đã được sắp xếp xong thì liền đi đến bên cạnh Hắc Uyển Đồng cùng Thế Hoa, khom người nói.

"Phu nhân, công tử, xe ngựa đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể ngay lập tức xuất phát."

Hắc Uyển Đồng khẽ gật đầu, sau đó cùng Thế Hoa đi lên xe ngựa.

Tráng hán sau khi dẫn hai người lên thì mới thở phào trong lòng, tiếp đó phi người lên đầu xe, hoá thân thành mã phu.

Cầm dây cương trên tay, tráng hán giật mạnh một cái, la lớn.

"Đi!"

Hai con Phong Hoả Câu hí một tiếng vang trời, lỗ mũi phì ra khói trắng, tiếp đó nhấc chân kéo xe ngựa mà đi.

Phía sau hai chiếc xe ngựa cũng bắt đầu phóng ngựa, nối đuôi theo xe của tráng hán mà đi.

Thiếu niên Tiểu Ninh ngồi ở bên tráng hán, ánh mắt tựa như sao trời đầy sự phấn khởi.

Tráng hán thấy thiếu niên như thế thì cười phá lên, xoa đầu hắn nói.

"Thế nào tiểu Ninh, lần đầu tiên rời khỏi Vũ Hồn Thành, phấn khích sao?"

Thiếu niên cũng không để ý đến mái tóc đã thành ổ gà của mình, phấn khích gật đầu.

Hắn từ nhỏ đã sinh sống tại Vũ Hồn Thành, mặc dù thức tỉnh Vũ Hồn nhưng thiên phú lại không được tốt lắm, cả đời cần cù tu luyện cũng chỉ có thể đạt đến cấp độ Hồn Tôn.

Mà phụ mẫu của hắn cũng không tính khấm khá, vì vậy hắn mới được gửi vào bên trong Hắc Nguyên thương hội làm chân sai vặt, kiếm thêm tiền giúp đỡ cho gia đình.

Nhưng cũng do làm việc như vậy này hắn đều chưa ra khỏi Vũ Hồn Thành, rất nhiều chuyện trên đại lục hắn cũng chỉ là nghe khách vãng lai kể qua.

Bây giờ có cơ hội ra ngoài, ý muốn xông xáo đại lục của hắn vì thế cũng được lần nữa bốc lên.

"Ha ha ha, lần này chúng ta đi ít nhất cũng một tuần, ngươi có thể tha hồ nhìn ngắm." Tráng hán hào sảng cười nói.

Trường hợp giống như thiếu niên này cũng rất nhiều, hắn cũng chẳng xa lạ.

Nam nhân nào có luôn luôn chỉ muốn thu mình ở một chỗ, tinh thần đại hải mới chính là thế gian của bọn họ.

"Đúng rồi Gia thúc, chúng ta đi đến đâu a?" Thiếu niên nhìn tráng hán.

Hắn cũng là đột xuất bị gọi đến vào buổi sáng, vì vậy đối với kế hoạch của chuyến đi này vẫn còn chút mơ hồ.

Tráng hán quật dây cương một cái, sau đó nói.

"Thiên Đấu Đế Quốc, Định An Thành."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.