Chương trước
Chương sau
Lan Thiều Các, trước cổng.

Đông Quân Thế Hoa lấy ra giấy đặt bàn đưa cho lão bản gần đó, lễ phép nói.

"Lão bản, ta hôm qua có đặt bàn ở đây."

Lão bản nhìn ra được là đã trung niên tầm 50 tuổi, thân cao 2m, lưng hùm vai gấu. Ánh mặt tràn ngập trí tuệ cùng lịch sự, nhưng bộ râu như bờm sư tử đúng là gây cảm giác trái ngược. Kẻ này, không đơn giản!

Lão bản nhìn thấy thư đặt bàn thì mở ra xem, ánh mắt cũng dừng trên người Thế Hoa một chút, sau đó lịch thiệp dùng giọng nói trầm của mình nói.

"Mời các vị công tử cùng vị tiểu thư đây đi theo ta." Sau đó là hắn dùng tay của mình vừa hướng dẫn vừa giới thiệu.

"Ta gọi là Lan Thiều Không, là chủ nhân đời thứ 9 của Lan Thiều Các. Các vị có thể gọi ta là Lan Thiều lão bản hoặc lão bản đều được."

"Lan Thiều Các là nơi chuyên phục vụ các món ăn đến từ các nền văn hoá khác nhau trên Đấu La Đại Lục, từ trên núi cao đến dưới biển sâu đều có. Lan Thiều gia tộc đã để nơi này hoạt động được gần 1000 năm, cũng đã trải qua nhiều sự biến động của thời đại, nhưng chất lượng thức ăn mỗi qua mỗi thế hệ chỉ có gia tăng chứ không giảm. Nên có thể nói Lan Thiều Các là thiên hạ đệ nhất thánh địa dành cho những người sành ăn nói chung hoặc Thực Vật Hệ Hồn Sư nói chung." Lan Thiều Không tự hào nói.

Thế Hoa cũng không như thế nào bất ngờ, nhưng Hồ Liệt Na tổ ba người thì cảm thấy nơi này đúng là lai lịch đúng là kinh khủng.

1000 năm a, cũng đã được 2/5 thời gian tồn tại của Vũ Hồn Điện, không thể không nói đây là một khoảng thời gian dài. Mà có thể vượt qua được sự tàn nhẫn của thời gian để hoạt động đến giờ thì đúng là đáng nể trọng.

"Lan Thiều lão bản, ngươi nói Thực Vật Hệ Hồn Sư coi đây là thiên hạ đệ nhất thánh địa. Chẳng lẽ ở đây sẽ chiêu mộ Hồn Sư sao?" Diễm lúc này thắc mắc.

"Ân, Thực Vật Hệ Hồn Sư cần nhiều tài nguyên để tu luyện. Nhưng lại không có bao nhiêu người có thể chiến đấu để thu thập tài nguyên như Chiến Hồn Sư, lại cũng không có thời gian để thâm nhập thương trường mà làm giàu, nên làm trù sư nấu ăn cũng là cách tốt nhất để bọn họ kiếm tiền thu mua tài nguyên. Mà Lan Thiều Các không những có thể cung cấp nguyên liệu nấu ăn quý hiếm, còn có thể cho các trù sư có nhiều công hiến những tâm đắc của các tiền bối đi trước mà tránh đi những con đường lòng vòng khi tu luyện." Lan Thiều Không gật đầu nói.

"Chậc chậc, đúng là mỗi người mỗi đạo riêng a." Tà Nguyệt cảm thán.

"Lão bản, nhưng Thực Vật Hệ Hồn Sư trên đời này nhiều như vậy, tiêu chuẩn tuyển chọn như thế nào?" Hồ Liệt Na suy tư hỏi.

"Tiêu chuẩn sao? Có thể nói Lan Thiều Các tuyển trù sư tiêu chuẩn rất khắc khe, không những tiên thiên Hồn Lực phải từ cấp 7 trở lên, mà ở mức độ nào đó phải có tâm đắc của mình với trù đạo. Đến đời của ta cũng đã làm lão bản được 40 năm rồi, nhưng cũng chỉ mới nhận được thêm 2 trù sư mà thôi."

"Oa, khắc nghiệt như vậy." Hồ Liệt Na nghe vậy thì cũng thấy líu lưỡi nói. Cái này so tuyển học sinh vào Vũ Hồn Điện học viện còn khắc khe.

Liền Thế Hoa nghe được tiêu chuẩn tuyển chọn này cũng thấy cao a, những Thực Vật Hệ Hồn Sư đều muốn tới đây làm trù sư, nếu để ra ngoài đều là con mồi béo bở mà các đại thế lực đều muốn đoạt. Nếu như Áo Tư Tạp không hấp thụ Bát Biện Tiên Lan, có cảm tình với Ninh Vinh Vinh hoặc là nể Đường Tam có thù oán với Vũ Hồn Điện, Thế Hoa nghĩ Áo Tư Tạp cỡ nào cũng sẽ đến đây chứ không phải Thất Bảo Lưu Ly Tông.

Giữa "thiên hạ đệ nhất thánh địa cho Phụ Trợ Hệ Hồn Sư" cùng "thiên hạ đệ nhất thánh địa cho Thực Vật Hệ Hồn Sư", cái nào phù hợp với Áo Tư Tạp hơn thì đều có thể thấy rõ.

"Đó là với Thực Vật Hệ Hồn Sư mà thôi, còn đối với Chiến Hồn Sư thì bọn ta chỉ xem tu vi, chỉ cần Hồn Đế trở lên là được, coi như là làm hậu thuẫn bảo vệ cho Lan Thiều Các." Lan Thiều Không lại nói tiếp.

Sau một hồi nói chuyên thì bọn hắn cũng đã đến được một căn phòng đặc biệt, bên trên còn viết "Nguyệt Âm".

Sau đó bọn hắn vào trong căn phòng này,

Căn phòng được phủ bởi màu xanh lá mạ tươi sáng, bàn ghế được làm bằng gỗ của cây hoàng đàn toả ra mùi thơm thoang thoảng. Ở bốn góc tường có các bức bình phong về một nữ tử tóc lam có dáng người yểu điệu đang đánh cầm dưới ánh trăng ở giữa rừng trúc vô tận, xung quanh cô độc nàng lại như có ánh trăng làm bạn, khiến cho bức tranh nhìn vô cùng có thần.

"Bức tranh này, làm sao ta cứ có cảm giác quen quen?" Thế Hoa nhìn vào bức tranh này rất lâu, nhưng vẫn chưa suy nghĩ ra là quen thuộc ở chỗ nào.

"Công tử có vẻ rất hứng thú với bức tranh này?" Lan Thiều Không nhìn thấy Thế Hoa đã nhìn vào các tấm bình phong rất lâu thì hỏi.

"Ân, ta có cảm giác nữ tử trong tranh này ta có quen biết...hoặc nghe nói đến."

"Công tử nhìn thấy quen như vậy cũng là chuyện bình thường, nữ tử trong tranh là nổi danh Nguyệt Hiên Hiên chủ Đường Nguyệt Hoa."

"Nguyệt Hiên? Là nàng sao?" Thế Hoa lúc này mới nhớ ra vị này đặc biệt nữ tử, cũng là muội muội của Đường Hạo và cô cô của Đường Tam, Đường Nguyệt Hoa.

Hắn đối với nữ nhân này trong lòng có thể nói là một kẻ đáng thương nhưng lại đáng nể phục. Với tu vi 9 cấp có thể tại Thiên Đấu Đế Đô tạo ra Nguyệt Hiên, sở hữu thân phận cao quý trong giới quý tộc, đây có thể coi là một nữ cường nhân. Nhưng chuyện tình cảm của nàng thì Thế Hoa không dám đóng góp ý kiến, ái tình chuyện này nếu phân rõ đúng sai thì quá miễn cưỡng rồi.

"Nhưng không phải nàng sinh hoạt ở Thiên Đấu Đế Đô sao? Tại sao lại có tranh nàng ở đây?" Thế Hoa liền vô cùng khó hiểu hỏi.

"Nàng từng tới Vũ Hồn Thành nên có tới dùng bữa ở Lan Thiều Các một lần. Lúc ấy nàng có nổi hứng biểu diễn ở căn phòng này, âm thanh tao nhã nhẹ nhàng xoa dịu mọi người ở buổi tâm cô quạnh. Về sau theo kiến nghị của khách nhân mà về sau mới đổi tên căn phòng này thành "Nguyệt Âm". Còn những tấm bình phong này là ta nhờ bằng hữu vẽ hộ, coi như là tri ân tới nàng." Lan Thiều Không nhắm mắt lại hồi tưởng mà nói, nghe ngữ khí của hắn cũng biết được hắn hoài niệm đàn âm của Đường Nguyệt Hoa cỡ nào.

"Thế Hoa, Đường Nguyệt Hoa người này là ai a? Nghe có vẻ rất lợi hại." Tà Nguyệt nghe màn đối thoại của Thế Hoa cùng Lan Thiều Không thì đẩy cánh tay của Thế Hoa hỏi.

Diễm cùng Hồ Liệt Na cũng muốn nghe về lai lịch của vị nữ tử này.

Bọn họ không biết được Đường Nguyệt Hoa cũng là chuyện bình thường, Đường Nguyệt Hoa có danh vọng rất cao, nhưng cũng là nằm trong giới quý tộc. Liền một vài cường giả cũng không biết nàng, có thì cũng chỉ có số ít mà thôi.

"Đường Nguyệt Hoa là một vị nữ tử tài giỏi, tinh thông cầm nghệ cùng quý tộc lễ nghi. Nàng sỡ hữu một nơi dạy học ở Thiên Đấu Đế Đô, gọi là Nguyệt Hiên, mà Đường Nguyệt Hoa được gọi là Hiên chủ. Ở đây là nơi mà các quý tộc được rèn luyện về giáo điều cũng lễ nghi, chỉ có kẻ tốt nghiệp được ở Nguyệt Hiên mới gọi là chân chính quý tộc."

"Nàng trong giới quý tộc được đánh giá rất cao, liền các công chúa hay hoàng tử đều phải học ở Nguyệt Hiên. Mà nàng làm được những điều này khi nàng tu vi chỉ có 9 cấp, nên ta mới nói nàng rất tài giỏi, hơn nữa rất giàu nghị lực." Thế Hoa giọng nói tràn đầy thưởng thức nói. Đường Nguyệt Hoa là một kẻ "phế" nhân mà hắn thực sự tôn trọng, chứ không phải kẻ thiếu chỉ tiến thủ như Đại Sư.

"Nếu thật là như vậy thì nàng rất là đáng noi gương a." Cùng là nữ tử Hồ Liệt Na nghe được có người như thế cũng rất hướng tới, đây chính là hình mẫu nàng muốn hướng tới.

Tà Nguyệt cùng Diễm nghe vậy cũng gật đầu, là một cái 9 cấp Hồn Sĩ có thể làm được như vậy đã là không thể tưởng tượng được, dù là nam nhân bọn hắn cũng rất nể phục.

"Không nói nữa, mau ngồi vào bàn đi thôi." Thế Hoa lắc đầu nói, dù sao bọn hắn tới đây cũng để ăn a.

Tổ 3 người nghe vậy cũng bừng tỉnh, mặc dù câu chuyện của Đường Nguyệt Hoa rất đáng nể, nhưng mục đích tới Lan Thiều Các là để ăn a.

Lan Thiều Không thấy vậy thì hành lễ, sau đó lui ra khỏi Nguyệt Âm Thất.

Trong khi Diễm cùng Tà Nguyệt đã ngồi xuống bàn thì Thế Hoa kéo ghế ra, mỉm cười nói với Hồ Liệt Na.

"Na Na, tới đây."

"Cảm tạ Thế Hoa ca ca." Hồ Liệt Na thấy Thế Hoa kéo ghế cho mình thì vui vẻ ngồi xuống, miệng không quên nói cảm ơn.

Cảm giác được quan tâm này ở bên Thế Hoa nàng cảm thấy đặc biệt hơn ở bên thân ca ca của nàng Tà Nguyệt nhiều.

Tà Nguyệt nếu thực sự biết được ý nghĩ của Hồ Liệt Na thì chắc hẳn cũng chẳng còn tâm trạng ăn uống gì.

"Đúng rồi, bọn họ không cho chúng ta thực đơn a?"

"Két..." Tà Nguyệt vừa nói xong thì tiếng cửa lại được mở ra, từng 4 xe thức ăn được đưa lên. Từng dĩa thức ăn một được đem lên làm Hoàng Kim một đời loạn cả mắt.

Trong lúc đó thì dĩa chén muỗng đũa đều được sắp xếp chuyên nghiệp tại chỗ của 4 người, khăn vải trắng cũng được đặt ngay thẳng trên đùi của mỗi người.

Làm xong thì đám người cũng lui ra, để cho thực khách thoải mái ăn uống.

"Ăn đi thôi." Thế Hoa nói với 3 người.

Diễm nghe vậy thì cũng không hị tiềm, liền lựa ngay một cái chân gà quay mà cắt xuống mà ăn. Chân gà này là từ một đầu 2000 năm Tứ Túc Diễm Loan Kê, có chứa đậm đà Hoả nguyên tố, rất phù hợp với Diễm.

Tà Nguyệt thấy Diễm cũng đã động tay thì nhanh chóng chọn một miếng khâu nhục mà ăn. Đây cũng làm từ 2400 năm Kim Mao Dã Trư, chứa đựng một chút Kim nguyên tố, với Tà Nguyệt thì có sự trợ giúp rất lớn.

Thế Hoa lúc này cũng gắp cho Hồ Liệt Na một miếng thịt bò nướng đã được cắt lát. Đây được làm từ 2000 năm Thiết Giáp Chiến Ngưu, là một đầu rất hiếu chiến Ngưu loại Hồn Thú, là vật đại bổ để tăng cường độ của nhục thân.

Hồ Liệt Na thấy vậy cũng vô tư mà ăn, cảm nhận được vị thịt của bò nướng.

"Oà, Thế Hoa, cái này quá ngon a." Tà Nguyệt cảm nhận được vị heo quay thì quay đầu về phía Thế Hoa nói.

Da giòn, mỡ mềm, thịt chắc, kết hợp thêm gia vị đặc chế đúng là làm Tà Nguyệt muốn dừng cũng không được.

"Tà Nguyệt, ngươi phải ăn được món gà này, ta cả đời chưa ăn được món gà nào ngon như thế này." Diễm cũng không yếu thế, cầm chiếc đùi gà lên mà mà diễn tả.

Gia vị đậm đà bên ngoài lớp da gà kết hợp với thớ thịt trắng mềm mại như là đang tương hỗ lẫn nhau, thăng hoa hương vị mà làm cho vị giác của Diễm được thoả mãn cực kỳ.

"Ân, Thế Hoa ca ca, món này cũng rất ngon." Hồ Liệt Na cảm nhận được hương vị thơm ngon của thịt nướng thì ánh mắt cũng loé sáng lên. Tuy bọn hắn cũng có đầu bếp của riêng mình, nhưng độ ngon miệng lại không như ở đây.

"Thế Hoa ca ca, mở miệng a." Hồ Liệt Na lúc này đầu đũa cũng đã gắp một miếng thịt bò, đưa về bên miệng của Thế Hoa nói.

Thế Hoa nhìn vậy thì có bất ngờ, kiếp trước hay kiếp này vẫn chưa có ai chủ động uy hắn ăn như thế này a (tất nhiên là lúc trẻ sơ sinh không nói).

Thế Hoa cũng mở miệng ăn miếng bò vào, hương vị đúng là rất hoàn mỹ. So với Thiệu Hâm mà nói thì đúng là con sông so với biển cả, hắn phải cố gắng nhiều a.

"Cảm ơn ngươi Na Na." Thế Hoa ăn xong thì mỉm cười nói với Hồ Liệt Na.

Sau đó là cả đám người bắt đầu tiêu diệt bàn mỹ thực này.

...

"Đúng rồi, 3 người các ngươi ở trong Vũ Hồn Điện học viện có thấy vị nào thiên tài nào nổi trội không?" Thế Hoa tay đang thưởng thức trà ấm thì hỏi.

"Nổi trội sao? Có thì vẫn có, như là Thạch Mặc Thạch Ma hai huynh đệ. Sở hữu Vũ Hồn Huyền Vũ Quy, nhỏ hơn chúng ta một tuổi, tiên thiên Hồn Lực 8 cấp cùng đỉnh cấp Vũ Hồn Huyền Vũ Quy nên được đánh giá là siêu tân tinh." Tà Nguyệt đang ăn trái cây tráng miệng nghe hỏi cũng trả lời.

"Có Thái Long cùng Kinh Linh hai kẻ này. Thái Long là thiếu chủ của Lực Chi Nhất Tộc, Vũ Hồn là Đại Lực Tinh Tinh, sức mạnh của hắn cũng rất mạnh, có điều tiên thiên Hồn Lực cũng chỉ có 8 cấp. Còn Kinh Linh kẻ này ta thấy đáng gờm hơn nhiều, Vũ Hồn Khô Lâu, hơn nữa tiên thiên Hồn Lực là 9 cấp. Tuy bằng tuổi bọn ta, nhưng lấy lấy 14 cấp Hồn Sư có thể đánh ngang với 8 tuổi 18 cấp Hồn Sư Thái Long."

Diễm nhớ lại trận chiến quyền thịt với thịt của hai người này thì rất là hưng phấn nói. Dù cho hai người này không có tu vi như hắn, nhưng tay đấm nhau như thế này mới là khẩu vị chiến đấu của Diễm.

"Thế Hoa ca ca, còn có cả Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh hai người này. Độc Cô Nhạn với tu vi 23 cấp đã có thể đánh ngang tay với 35 cấp trở xuống Hồn Sư. Còn Diệp Linh Linh với Cửu Tâm Hải Đường Vũ Hồn thì có thể nói là khiến đồng đội đánh mãi không sợ bị thương." Hồ Liệt Na ngừng ăn hoa quả lại, không chịu thua kém nói.

"Thạch Mặc, Thạch Ma, không phải hai người này là người của Thiên Đấu Đế Đô sao?" Thế Hoa nghe có cả Thạch Mặc cùng Thạch Ma hai vị huynh đệ này thì có chút kinh ngạc, đây không phải là nên ở Thiên Đấu học viện sao?

"Ta nghe lão sư nói gia tộc của hai huynh đệ bọn họ đã chủ động xin gia nhập Vũ Hồn Điện, nên mới vào đây học tập." Tà Nguyệt trả lời vấn đề này, hắn lúc huấn luyện cũng nghe được Quỷ Mị nói về vấn đề này. Tà Nguyệt về sau cũng chắc chắn sẽ giữ một chân trưởng lão ở Vũ Hồn Điện, nên Quỷ Mị bên cạnh chỉ đạo tu luyện thì những thứ như các thế lực tình báo cũng biết chút ít. Trường hợp tương tự cũng xảy ra với Diễm cùng Bách Xuyên Thần.

"Ta hiểu rồi." Thế Hoa nghe xong nhắm mắt trầm tư, hắn hiển nhiên đang muốn bồi dưỡng nhân tài.

Thạch gia hai huynh đệ trong nguyên tác có tính cách trầm ổn, đáng để lôi kéo. Kinh Linh tiên thiên 9 cấp Hồn Lực, Khí Vũ Hồn Khô Lâu là một cái cao cấp Mẫn Công hệ Vũ Hồn. Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh hai người này không cần phải nói.

Còn Thái Long hàng này mặc dù là tiên thiên 8 cấp Hồn Lực, nhưng tính khí vẫn còn cần nhiều cân nhắc.

Nhưng tính cách của những kẻ này hắn vẫn chưa hiểu rõ được, hiệu ứng cánh bướm được hắn tạo ra không biết có gây ra bất kỳ một biến số nào ảnh hưởng đến bọn họ hay không.

Nên về sau để người thám thính hành vi cùng tính cách của những người này vẫn là tốt nhất, hắn không muốn nuôi bạch nhãn lang.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.