Đông Quân Phủ,
"Ục, ục, ục." Đông Quân Thế Hoa sau khi luyện tập công pháp xong thì ngồi xuống tu một lượng lớn nước để làm giảm nhiệt độ của cơ thể.
"Đến bình cảnh rồi sao?" Thế Hoa cảm nhận được lĩnh ngộ của mình với công pháp đã chậm lại đáng kể, có thể nói là không thể tiến triển thêm thì liền thở dài chán nản.
"Tiểu Thế Hoa, làm sao lại thở ngắn thở dài vậy?" Một giọng nữ lúc này vang lên.
"Đông nhi tỷ, ngươi dù gì cũng sắp nhậm chức Giáo Hoàng, đừng có tuỳ tiện vào phủ của người khác như thế được không, làm vậy thì danh tiếng của ngươi đi đâu a?" Thế Hoa theo giọng nữ nhìn thấy một đạo tịnh lệ màu tím thân ảnh đang đứng trên một cành cây cao quan sát hắn thì mặt xạm lại nói. Đây là phong thái của kẻ dẫn đầu Vũ Hồn Điện nên có sao?
"Hừ, nếu như ngươi đều đặn thăm ta thì ta cũng không tìm ngươi làm gì." Bỉ Bỉ Đông nghe vậy thì hừ nhè, liền thuấn di tới chỗ của Thế Hoa, làm là một trận động tay khiến mặt của Thế Hoa như miếng bột mì mặc người nhào nặn.
Thế Hoa nghe vậy thì túng. Bỉ Bỉ Đông thân lúc nào cũng tu luyện gia tăng tu vi, Mã Tiểu Đào vậy mà cũng theo nàng tu luyện theo, khiến Thế Hoa khó có thể gặp được. Mà mỗi lần các nàng xuất quan lại nói hắn không quan tâm các nàng, đây đúng là không nói lý a.
Nhưng mà nữ nhân a, bản thân họ là lý lẽ, không đùa được. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-thien-co-phuong-hoang/2447330/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.