Chương trước
Chương sau
Sau khi dùng xong thì cả ba cũng bắt đầu uống nước nói chuyện.

"Ục, ục, ục! À!!! No quá, ợ...." Diễm cầm một ly nước uống xong thì ợ một cái.

"Người khác ăn hai phần là đã đầy bụng. Ngươi thì hay rồi, ăn hẳn 4 bát, không sợ no quá chết sao?" Tà Nguyệt nhìn bằng hữu hình tượng không khác gì một đầu heo thì không khỏi buồn cười.

"Nếu như không phải là bụng ta đã hết chỗ thì đồ ngon như vậy ta còn ăn tiếp." Diễm cũng không để ý lời châm chọc mà nói ra một câu hùng hồn như vậy.

Cái này thì Thế Hoa còn lại ba người cũng không thể nào phản bác được, đồ của Lan Thiều Du nấu thực sự đúng là làm cho người ta không dừng được.

"Thế Hoa ca ca, cho!" Hồ Liệt Na đưa cho Thế Hoa một ly nước mà nói.

"Cảm ơn ngươi a Na Na." Thế Hoa nhận được ly nước thì ôn hoà nói, sau đó đưa lên hớp một miếng nước lạnh.

Hồ Liệt Na nghe thì vui vẻ, nhưng khi thấy được nét mặt khó hiểu thì hơi lúng túng, cười cười cũng rót cho Tà Nguyệt một ly.

"Ca ca, cho ngươi."

"Ân." Tà Nguyệt nhận ly nước, rõ ràng hắn cảm nhận được gì đó bất thường ở muội muội mình, nhưng nhìn là vẫn không ra.

"Đúng rồi, những người mà chuyện ta nhờ các ngươi như thế nào rồi?" Thế Hoa lúc này hỏi.

"Là việc quan sát đám thiên tài Hồn Sư ở trong Vũ Hồn Điện học viện sao?" Diễm lúc này cũng không còn nhớ về thức ăn mà hỏi lại. Bởi hắn nhớ Thế Hoa cũng chỉ có chuyện này nhờ 3 người bọn hắn.

"Ân." Thế Hoa gật đầu. Trong suốt 3 tháng qua thì hắn cùng Hồ Liệt ngoại trừ Hồn Đạo Khí cùng cuộc sống thường ngày thì cũng không nói thêm về chủ đề gì, liền Vũ Hồn Điện học viện tình hình cũng không để ý.

Tà Nguyệt kế bên giành nói đầu tiên.

"Vậy để ta nói trước, Thạch Mặc cùng Thạch Ma hai người này tu luyện a, 3 tháng trước đã đột phá 10 cấp mà đề thăng thành Hồn Sư cấp độ, bây giờ cấp độ hiện tại cũng hẳn là 13 cấp. Hai người bọn hắn rất hiền lành, đối xử với mọi người xung quanh cũng rất gần gũi."

"Còn Kinh Linh kẻ này tuy vẻ ngoài có chút doạ người cùng hơi ít nói, nhưng tu vi tăng cũng rất nhanh, bây giờ cũng đã 16 cấp. Còn Thái Long thì hai tuần trước cũng đã thăng lên cấp 20, thu hoạch Hồn Hoàn xong thì cũng đã lên được 22 cấp. Ta thấy hắn hơi ngốc cùng tự mãn, nhưng nói chung về tính cách là vẫn có khả năng tin tưởng." Diễm cũng tiếp lời.

"Diệp Linh Linh cùng Độc Cô Nhạn thì tính cách hơi chút khác biệt. Cái trước rất ít nói, hơn nữa còn ngại giao tiếp, có chút lạnh lùng, tu vi bây giờ là 18 cấp. Còn cái sau thì tính cách có chút cổ quái nhưng nói chung là vẫn đáng kết giao, tu vi hiện tại là 24 cấp. Nhưng mà Diệp Linh Linh thiên phú trong việc học tập Hồn Đạo Khí rất tốt, liền Ngôn thúc cũng khen nàng tiền đồ sau này rộng mở, nên cũng có chút chiếu cố nàng." Hồ Liệt Na cũng theo hai người mà nói lại những gì mình quan sát được cho Thế Hoa.

"Ở Vũ Hồn Điện học viện đã dạy Hồn Đạo Khí rồi sao?" Thế Hoa có chút bất ngờ hỏi, cái này vẫn có chút nhanh a. Dù sao Hồn Đạo Khí vẫn là trong Vũ Hồn Điện nội bộ, đưa ra cho đám học sinh lúc này cũng không phải là cách tốt để bảo mật.

"Không phải, là nàng nghe được Diệp trưởng lão nói về mảng này nên đã yêu cầu tham gia học hỏi, dưới sự giúp đỡ của Diệp trưởng lão cùng Thái Thản tiền bối thì thiên phú của nàng mới lộ ra."

Hồ Liệt Na giải thích tới đây thì Thế Hoa cũng hiểu. Bởi việc phát triển Hồn Đạo Khí ngại trừ nội bộ Lực chi nhất tộc ra thì phần lớn tất cả Phong Hào Đấu La của Vũ Hồn Điện đều biết được kế hoạch này, liền Diệp Thiên Hành cũng không ngoại lệ.

"Tình hình đại khái ta đã hiểu. Na Na, ngươi chuyển lời giúp ta với Ngôn thúc là cuối tháng này hãy mở một cuộc gặp mặt giữa ta với bọn họ, nhớ là không được mang người nhà theo." Việc này nhờ Hồ Liệt Na vẫn là tốt nhất, dù sao mối quan hệ giữa nàng cùng Ngôn Thiếu Triết vẫn sâu hơn là Diễm hay Tà Nguyệt.

"Na Na biết rồi." Hồ Liệt Na cũng gật đầu.

"Còn hai ngươi cũng cố gắng lên, đến lúc đó Tiên Thảo sẽ về tay các ngươi." Thế Hoa cũng nói với Diễm cùng Tà Nguyệt, hai người này Hồn Lực ba động cũng đã là 24 cấp, kém hai cấp nữa là sẽ hoàn thành yêu cầu.

"Rõ rồi."

"Ta sẽ không làm ngươi thất vọng." Cả hai người nghe đến Tiên Thảo thì hào hứng cả lên.

Phải biết Hồ Liệt Na phục dụng Vọng Xuyên Thu Thuỷ Lộ thì Hồn Lực cũng tiến lên thẳng 24 cấp, không bao lâu thì đã lên tiếp 25 cấp, mà bây giờ do trong lúc tu luyện vận dụng dược lực còn thừa mà đã được 28 cấp.

Nếu không phải Diệp Tịch Thuỷ dùng dược lực dư thừa để gia tăng thêm tố chất thân thể cùng độ cô đặc của Hồn Lực thì Hồ Liệt Na đã thẳng bay đến 30 cấp.

Cái này đúng là làm cho hai người bọn họ hâm mộ hỏng, nên mới tập trung tu luyện tăng cao tu vi rất nhiều mà theo đó đến được 24 cấp, 2 cấp nữa trong nửa năm với bọn hắn đã nằm trong lòng bàn tay.

Thế Hoa thấy vậy cũng cười cười, cũng biết hai người bọn họ sẽ thành công nếu theo đà tu luyện này.

Ở lại thêm một lúc thì tổ 3 người đi trước, dù sao Diễm cùng Tà Nguyệt vẫn còn phải tu luyện để nhận được Tiên Thảo, mà Hồ Liệt Na 3 tháng nữa sẽ phải hoàn thành khảo hạch thăng thành cấp 3 Hồn Đạo Sư.

"Cũng đã đến lúc tính tiền rồi a, lão bản?" Thế Hoa nhìn về phía đang nhàn nhã rửa bát Lan Thiều Du.

"Món ăn cũng nấu tuỳ tâm của khách, mà trả tiền cũng là tùy tâm của khách." Lan Thiều Du trả lời, hắn cũng muốn xem vị thần bí nam hài này sẽ làm thế nào.

"Sữa của Sơn Dương Ngưu, bột nghiền từ Dương Quang Tiểu Mạch, trứng của Sinh Vân Điểu, mật ong của Vạn Hoa Phong cùng trái cây từ Thiên Quả Thụ, đây là thành phần của món ăn của ta cùng Na Na. Liền một phần bánh kếp liền như vậy, phần ăn của Diễm cùng Tà Nguyệt chắc hẳn cũng không kém. Phần ăn này đúng là khó định giá đó a?" Thế Hoa nói ra một mạch làm Lan Thiều Du ánh mắt không khỏi sáng lên, đây là dấu hiệu của kẻ sành ăn a.

Thế Hoa nói cũng không sai, các nguyên liệu mà Lan Thiều Du sử dụng đều là đỉnh cấp nguyên liệu lấy từ Lan Thiều Các, mà những nguyên này đều thuộc chủng loại hiếm có khó tìm, cách "trân kỳ dị bảo" 4 chữ này cũng không xa.

Dương Quang Tiểu Mạch là một loại Thực Vật hệ Hồn Thú cực kỳ khó phát triển, chỉ hấp thụ dương quang của mặt trời từ 11 giờ sáng đến 1 giờ trưa mỗi ngày, nơi sống lại phải nóng vào ban đêm, lạnh vào ban ngày, hơn nữa cũng chỉ là mọc rải rác không có nơi tụ tập nhất định.

Sơn Dương Ngưu số lượng hiếm hoi, chỉ sống ở trên những ngọn núi cao vùng băng tuyết giá lạnh. Đừng nói sữa của nó, liền bản thân nó Hồn Sư cả đời liền chưa chắc nhìn thấy được.

Sinh Vân Điểu loại Hồn Thú này thì càng kỳ lạ, chỉ sống ở trên trời cao, không bao giờ hạ xuống mặt đất, tựa mây mà sống. Trứng của nó thì luôn được ấp ở trên lưng, nên không bao giờ thấy dấu vết của nó trên mặt đất.

Vạn Hoa Phong là loài ong lấy mật từ đủ loại hoa trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, chất lượng mật ong không phải bàn, thơm ngát mùi của đủ loại hoa. Nhưng đây là loại mật ong luôn được săn lùng bởi những Hùng loại Hồn Thú, nên khi Hồn Sư hoặc Hồn Thú sở hữu thứ mật này thì đều bị biến thành mục tiêu của các Ám Kim Khủng Trảo Hùng, Đại Địa Chi Hùng, Bạo Kim Hùng các loại cường đại Hồn Thú.

Thiên Quả Thụ là loại Thực Vật loại Hồn Thú vô cùng hiếm gặp, nó không có cực mạnh công kích hay phòng thủ, cũng chẳng có thể di chuyển được. Nhưng Sinh Mệnh Lực chứa ở bên trong quả của nó lại không kém với Phỉ Thuý Thiên Nga, cả hai đều được các Hồn Thú coi như vật đại bổ. Quả của cây có hàng nghìn loại quả khác nhau, nên mới gọi là Thiên Quả.

Thế Hoa nghĩ đến đây cũng thấy xứng đáng, nên từ Tử Hà Dung Mặc Lệ đem đồ mình chuẩn bị từ trước ra. Đó là một miếng thịt dài 1 m, thớ cơ thịt óng ánh đỏ tươi rói được bọc lại bằng các lớp mỡ trắng như ngọc, Băng nguyên tố toả ra làm mọi thứ xung quanh làm nhiệt độ trong quán cũng giảm đi đáng kể.

"Lộc cộc, đây là...10 vạn năm Hồn Thú nhục thân?" Lan Thiều Du nhìn trước mặt miếng thịt thì nuốt nước miếng một cái. Hắn từ trước đến giờ thử qua rất nhiều nguyên liệu, nhưng liền thứ trước mặt hắn vẫn không rõ ràng đây là từ loại Hồn Thú nào, nhưng từ năng lượng toả ra thì liền biết thứ này cũng liền biết đây là 10 vạn năm Hồn Thú.

"Không hổ là cho danh Lan Gia. Không sai, đây là thịt lưng của 10 vạn năm Thái Thản Tuyết Ma. Ta vốn muốn xem xe lão bản tay nghề có như vậy được người ta tâng bốc hay không, nhưng hôm nay đã làm ta coi như mở mang tầm mắt. Mà lão bản có lòng thì ta cũng có dạ, khối thịt này coi như là phí ăn của chúng ta." Thế Hoa bình thản nói. Đây là của Độc Bất Tử chiến lợi phẩm khi săn Hồn Hoàn cho Thiết Đề, miếng thịt này là hắn lấy từ chỗ của Thiệu Hâm.

"Lộc cộc." Lan Thiều Du nuốt nước miếng một cái. Hắn tuy chỉ là một cái Hồn Đấu La, nhưng ở những cấp độ phía trên cũng biết được nhiều lắm, 10 vạn năm Hồn Thú, đây là có thể so sánh với Phong Hào Đấu La thực lực a.

"Công tử đừng đùa, 10 vạn năm Hồn Thú thịt này không chỉ đơn giản là cho bữa ăn này a?" Lan Thiều Du ánh mắt hơi cảnh giác nhìn Thế Hoa. Khi Thế Hoa nói ra thông tin của Thái Thản Tuyết Ma thịt thì cũng gián tiếp đã nói lên thế lực sau lưng của hắn, một thế lực có khả năng đánh giết 10 vạn năm Hồn Thú.

Tuy nói 10 vạn năm Hồn Thú nhục thể không có giá trị như Hồn Cốt hay Hồn Hoàn, nhưng với vẫn là một kiện chí bảo, độ hiếm chỉ thua 10 vạn năm Hồn Hoàn Hồn Cốt. Dù sao cũng không ai giết đi một đầu Hồn Thú có sức mạnh tương đương Phong Hào Đấu La để làm thức ăn, nên hắn mới đoán rằng Thế Hoa đưa ra miếng thịt này chắc hẳn là còn dụng ý gì.

"Ha ha ha! Lão bản không cần căng thẳng như thế, ta cũng đơn thuần là thưởng thức món ăn của ngài mà thôi, không có ý gì khác. Cũng đã quá giờ điểm tâm, tiểu tử cáo lui." Thế Hoa lắc đầu nói, bái xong sau đó thân ảnh lại quỷ dị biến mất.

"Ai da, đi rồi sao?" Lan Thiều Du nhìn trước mặt 10 vạn năm Hồn Thú thịt thì trong lòng ngũ vị tạp trần. Nói hắn không muốn thì lại không phải, nhưng nhận rồi lại thấy có chút phiền lòng, không biết việc trong tương lai mạng già này lại như thế nào đây.

Khi hắn phân vân quan sát miếng thịt to trước mặt thì nhìn miếng giấy ở trên miếng thịt ghi dòng chữ "Thức ăn không có lỗi." thì bật cười, lắc đầu mà đem miếng thịt cất vào Hồn Đạo Khí.

...

Vũ Hồn Trường Đấu Hồn Thành, bây giờ tình hình hỗn loạn vô cùng.

"Mọi người bình tĩnh, mọi người bình tĩnh, 15 phút nữa trận đấu mới bắt đầu." Một nam nhân viên hét lớn, tuy nhiên vẫn không làm chậm được đang nóng vội đám người.

"Tên khốn nào kéo ta, aaaaaa, đừng kéo..."

"Giành cái gì mà giành, không phải là đã mua vé rồi sao? Tên kia dừng lại, dám chen chỗ của ta..."

Một dòng người đông như kiến đang đều hướng vào một khu vực sân đấu, ta một đẩy ngươi một lấn tranh giành lẫn nhau làm dòng ngươi mạnh như lũ quét, các nhân viên phải dùng toàn bộ lực lượng mới khống chế cục diện được.

"Tránh đường cho! tránh đường cho!" Một tên nam tử chèn vào đám người, đẩy một lúc thì mới vào được bên trong khán đài.

"Cuối cùng cũng vào được rồi, thần tượng, ta đến đây." Một nam tử trẻ tuổi cố gắng trong khán đài đông đúc kiếm một chỗ trong ngồi ưng ý thì mới xuống chờ trận đấu.

"Nhanh lên, chỗ ngồi đẹp sắp hết rồi." Một người bên ngoài thấy bên trong sắp bị lấp hết chỗ thì hô lớn.

"Nhanh qua cho lão tử, nhanh qua cho lão tử." Thái Man nghe vậy thì gấp gáp, dùng lực lượng của mình mà cố xuyên qua. Đám người bên ngoài cũng nghe được thì còn bạo động hơn khiến đám nhân viên chật vật không thôi.

Từ xa quan sát Thác Bạt Trí cũng đau đầu, bởi Thiên Đố tôn đại phật này lại quay trở lại. Hơn nữa yêu cầu chiến đấu lại đúng là độc nhất, một đấu hai cùng một đấu bảy.

"Thôi cũng được, không tham gia tử đấu thì mọi chuyện sẽ không việc gì, nhưng cá cược cái mảng này phải khoá lại." Thác Bạt Trí nghĩ nghĩ sau đó đem lệnh ban xuống, nếu không ai cũng cược vào Thiên Đố thì kim khố của Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường sẽ trống rỗng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.