Chương trước
Chương sau
Lúc này Đông Quân Thế Hoa đang an nhàn ngồi đợi ở Hắc Tự Thất, ánh mắt quét xuống đang nhốn nháo khán đài, không khỏi cười khổ.

"Đúng là danh khí quá lớn a, liền vừa đăng ký trận đấu đều như thế này."

"Đúng đúng, thiếu gia đệ đệ là nhất, cả đại lục đều biết ngươi." Sau lưng Thế Hoa một thân ảnh xuất hiện, giọng nói có bao nhiêu bát quái khinh bỉ thì có bao nhiêu.

"Tiểu Đào tỷ, ngươi không để ta tự luyến một chút được sao?" Thế Hoa cười cười, vỗ vỗ chỗ kế bên ra hiệu Mã Tiểu Đào ngồi xuống. Nàng trong suốt 1 tháng chiến đấu này thì sẽ đi theo Thế Hoa làm bảo tiêu, nên Thế Hoa biết nàng theo mình thì cũng không có gì là lạ.

"Ta nhìn ngươi đây cái mũi liền muốn lên trời rồi." Mã Tiểu Đào miệng nhỏ lầm bầm, nhưng vẫn là rất nhanh đặt mông xuống ghế.

Thế Hoa cũng buồn cười nhưng không phản bác, mà nói sang chuyện khác.

"Tiểu Đào tỷ, bên Hoả Sư Đoàn đã phát nhiệm vụ sao?"

"Ân, thiếu gia khoảng một tuần sau ngươi sẽ khởi hành." Mã Tiểu Đào lấy ra một tấm giấy đưa cho Thế Hoa.

Thế Hoa cầm tờ thông tin nhiệm vụ mà đọc.

"Nội dung nhiệm vụ: Hộ tống vật liệu của Hắc Nguyên thương hội đến Vũ Hồn Tử Điện ở Canh Tân Thành.

Thành viên tham gia nhiệm vụ: Càn Hàm Phong - 59 cấp Mẫn Công hệ Hồn Vương, Tạ Thiên - 55 cấp Khống Chế hệ Hồn Vương, Vân Tịch - 48 cấp Cường Công hệ Hồn Tông, Huyền Cách Cách - 46 cấp Phòng Ngự hệ Hồn Tông, Kiều Trị (George) - 45 cấp Phụ Trợ hệ Hồn Tông, Thiên Đố - 37 cấp Đa Chức hệ Hồn Tôn."

"Lại là Hắc Nguyên thương hội sao?" Thế Hoa cũng biết đến thương hội này, là thương hội chiếm 8 thành thị trường ở Vũ Hồn Thành, cũng là thương hội của Hắc gia - có cựu tộc trưởng là Ma Hùng Đấu La Hắc Kiên.

Hắc gia tuy không có thời gian hình thành không được thâm hậu như 4 đại gia tộc trụ cột, nhưng khả năng khai thác kinh tế của đại lục lại cực kỳ tốt, khiến dòng chảy tiền tài từ khắp đại lục chảy về Vũ Hồn Thành, ở kinh thương quy mô so ra cũng chỉ kém Thất Bảo Lưu Ly Tông.

Hắc Nguyên thương hội 4 phần thu nhập là nằm ở các sòng bạc cùng thanh lâu được xây dựng khắp nơi trên đại lục, hai nơi này là nơi mà các quý tộc hay lui tới ăn chơi, dịch vụ tận tình làm cho bọn hắn lưu luyến quên về, hơn nữa bảo mật lại rất cao.

Tuy hai nơi này Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng có mở ra, nhưng rất nhanh lại phải đóng lại. Bởi Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng Thiên Đấu hoàng thất có quan hệ mất thiết, nếu như đám quý tộc có mà vào đó ăn chơi thì khả năng phần nhiều là sẽ bị cả Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng hoàng thất nghe được, lúc đó thì danh dự của bọn hắn cũng sẽ bị đả kích. Mà lựa chọn còn lại là các sản nghiệp của Hắc Nguyên thương hội vẫn được ưa chuộng rất nhiều.

3 phần thu nhập chủ yếu kinh doanh các những sản phẩm liên quan đến vải, da cùng lông. Họ sẽ cung cấp những nguyên liệu cao cấp có nguồn gốc từ Hồn Thú, niên hạn dao động từ trăm năm đến cao nhất là 6 vạn năm mà làm những bộ y phục hào nhoáng. Hơn nữa những thứ này đều được làm các nghệ nhân của Hắc gia làm thủ công, số lượng lại có hạn khiến cung thì ít mà cầu thì nhiều, làm gia tăng giá trị thương hiệu.

Những thứ này bên cạnh quý tộc thì hai đại đế quốc hoàng thất rất yêu thích. Mặc dù hai đại đế quốc không như thế nào có hảo cảm với Vũ Hồn Điện, nhưng không ai trên địa lục lại làm mảng này tốt hơn Hắc gia, nên cũng chỉ có thể buông tiền xuống mà mua.

2 phần là nhờ trao đổi buôn bán ngũ cốc thực phẩm các loại như yếu phẩm với các thường nhân trên toàn đại lục.

1 phần là các cống nạp của các gia tộc phụ thuộc.

Hai đại đế quốc lo sợ sự ảnh hưởng của Hắc Nguyên thương hội lên mạch máu kinh tế của bản thân, nhưng cũng không dám chèn ép quá đáng. Bởi không những mất đi nguồn thuế thu dồi dào, mà lo sợ Hắc Nguyên thương hội thái độ phản kháng sẽ gây ảnh hưởng chéo lên các ngành liên quan, tuy sẽ không khiến cho nền kinh tế hoàn toàn sụp đổ, nhưng vẫn gây ra cục diện suy yếu tài chính diện rộng cho cả đại lục.

Mà do Hắc gia khi xưa còn giúp Vũ Hồn Điện cải thiện một chút về chính sách kinh tế, làm dòng tiền đổ vào Vũ Hồn Điện ngân khố tăng mạnh, cũng dẫn đến được sự hình thành của Hồn Sư hỗ trợ hàng tháng về sau. Kết hợp với việc thâu tóm các gia tộc nhỏ lẻ, khiến Hắc gia nói chung hoặc Hắc Nguyên thương hội nói chung biến thành một đầu hắc mã chiếm lĩnh cho bản thân vị trí quan trọng trong Vũ Hồn Thành cũng như Đấu La Đại Lục.

"Tiểu Đào tỷ, ngươi biết vật liệu ta bảo vệ là gì sao?" Thế Hoa có chút hiếu kỳ với vật mình hộ tống đi, bởi tu vi của quân sĩ thực sự rất cao, liền hai cánh tay đắc lực của Hưu Tư đều đi theo.

"Ta biết, nhưng ta sẽ không nói cho ngươi." Mã Tiểu Đào hừ nói, nàng còn không quên là sẽ để Thế Hoa thực hiện nhiệm vụ như quân sĩ bình thường đâu.

"Ngạch...được chưa, coi như ta không hỏi." Thế Hoa cũng biết khó mà lui, nên không nói về vấn đề này nữa.

"Mà Tiểu Đào tỷ này, nhiệm vụ này có vẻ tốn nhiều thời gian a, dù sao cũng đi đến Canh Tân Thành." Thế Hoa có chút suy nghĩ, thời gian đi đến Canh Tân Thành bằng xe ngựa cũng mất đến một tuần , vậy thời gian đi về cũng đã nửa tháng, còn lại một tuần không biết có còn làm tiếp thêm hai nhiệm vụ không.

"2 nhiệm vụ còn lại sẽ được Càn Hàm Phong thông báo khi đến Canh Tân Thành, nên thiếu gia không cần phải lo." Mã Tiểu Đào nói.

"Ta hiểu rồi." Thế Hoa nghe vậy thì gật đầu, cũng coi như là đã hiểu tạm thời toàn bộ lịch trình của bản thân trong một tháng này.

Mà nói đến Canh Tân Thành, Thế Hoa cũng không khỏi nghĩ đến một cái tên - Lâu Cao.

...

"Thưa quý khán giả thân mến, trận đấu sắp diễn ra bây giờ có thể nói là đáng trông chờ nhất trong ngày hôm nay! Trận đấu này không chỉ đánh dấu sự quay lại của huyền thoại Thiên Đố, mà còn là trận đấu vượt cấp một đánh hai đầu tiên trong lịch sử hoạt động của Vũ Hồn Thành Đấu Hồn Trường!"

"Thiên Đố!"

"Thiên Đố!"

"Thiên Đố!"

"Thiên Đố!"

Sau Nhạc Y Minh tiếng giới thiệu là tràng hô hào tràn gây rung chấn cho cả đấu trường, bọn họ đến đây không phải là muốn tái kiến huyền thoại hay sao.

"Để không tốn nhiều thời gian hơn. Xin mời Thiên Đố cùng Ưng Sư tổ hợp lên sân." Nhạc Y Minh thấy bầu không khí đã không cần làm cho sôi động thêm thì mau chóng bắt đầu trận đấu.

Thế Hoa nghe vậy cũng bước lên sàn đấu, thấy đối diện là một cặp nam nữ. Nam mái tóc ngắn màu xanh lam như băng, thân hình cao ráo, khí tức lăng lệ nhưng cũng rất thản nhiên. Nữ mái tóc dài màu đen, ánh mắt vàng lung linh, thân mang váy trắng, nàng khí chất có phần mềm mại cùng hoạt bát hơn nam nhân kia.

Cả hai nhìn vẻ ngoài đều không già, cũng chỉ đâu đó 20 tuổi, nhưng như vậy mới làm cho Thế Hoa thấy hứng thú, hai kẻ này là thiên tài. Mà bộ đồ màu trắng cả hai người đều mang lên làm cho hắn thấy hứng thú.

"Hai người hẳn là Vũ Hồn Điện Hoàng Kim một đời a?" Thế Hoa thế nào không rõ, vị trí của Vũ Hồn Điện Hoàng Kim một đời ở Vũ Hồn Điện giống như Sử Lai Khắc Thất Quái trong Sử Lai Khắc học viện vậy. Đều là tinh anh của đại lục đem về tổ hợp thành một nhóm, tương lai chín phần có khả năng tham gia vào Giáo Hoàng Điện hoặc Cung Phụng Điện, trở thành Vũ Hồn Điện trụ cột. Mà bộ đồ hai người bọn họ mang là Hoàng Kim một đời đồng phục.

"Cũng không hẳn, chúng ta bây giờ cũng được coi là đời trước rồi." Nam tử cùng nữ tử cũng không quá bất ngờ, dù sao bọn hắn cũng đoán được phần nào Thế Hoa là Vũ Hồn Điện người. Nhưng bọn hắn niên kỷ mới vừa qua 26 tuổi, cái danh Hoàng Kim một đời chỉ còn là trong quá khứ.

"Chúng ta là muốn xem Thiên Đố chi danh liệu có bao nhiêu là thật." Nam tử bình tĩnh nói, nhưng ánh mắt là đầy chiến ý. Vốn là cả tổ đội của bọn hắn sau khi tốt nghiệp thì đã muốn đánh thử với Thế Hoa rồi. Nhưng trong 3 tháng hắn biến mất lại làm cho cả đội bị hụt mất, bây giờ hắn trở lại thì sao mà không đánh đâu.

Nam tử ánh mắt lúc này trên tay hiện một thanh trường kiếm có màu băng lam. Cán kiếm được trạm nổi lên các hoa văn, vành kiếm hiện lên sư đầu, thân kiếm màu xanh ngọc hơi hướng trong suốt khiến Băng nguyên tố bắt đầu rung động.

"Hàn Quán Nhất, Khí Vũ Hồn Băng Sư Kiếm, 65 cấp Cường Công hệ Hồn Đế."

Sau đó là nữ hài, sau lưng nàng xuất hiện một đầu chim ưng khổng lồ có 4 cánh, đôi mắt màu vàng chói cùng lôi điện màu đen bao bọc toàn thân làm khí tức cực kỳ lăng lệ. Sau đó chui vào người nàng, làm sau lưng nàng mọc ra 4 đôi cánh, hai tay thành ưng trảo, đôi mắt thì biên thành màu vàng.

"Tịnh Yết Ngân, Thú Vũ Hồn Hoang Lôi Chiến Ưng, 66 cấp Mẫn Công hệ Hồn Đế."

Dưới chân Hồn Hoàn cũng hiện lên.

Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc!

Thế Hoa thấy vậy thì không khỏi nghĩ đúng là Vũ Hồn Điện thực lực. 2 người này mặc dù rất trẻ nhưng cũng khoảng 20 đến 25 tuổi. Do Hồn Lực trong Vũ Hồn Thành cải thiện mà những nguyên tố loại Vũ Hồn như hai người đều được lợi cực lớn, khiến cho tu vi tăng tiến cực mạnh. Tuy vậy, ngoại trừ Thiên Nhận Tuyết thì vẫn chưa có ai phá được kỷ lục 20 tuổi Hồn Đế của Bỉ Bỉ Đông.

Hai người trước mặt có thể nói là vừa là thiên tài lại vừa chăm chỉ tu luyện, xứng đáng với danh tiếng của Hoàng Kim một đời.

"Thiên Đố, Khí Vũ Hồn Thiên Cơ Tán, 37 cấp Đa Chức hệ Hồn Tôn." Thế Hoa giới thiệu bản thân xong thì cũng triệu hồi Vũ Hồn, chỉ là không lấy ra Hồn Hoàn.

"Đa Chức hệ sao? Mà cũng đúng là Đa Chức hệ đâu." Hàn Quán Nhất nghĩ thầm.

"Chỉ giáo!" Ưng Sư tổ hợp nói xong liền bắt đầu hành động.

Tịnh Yết Ngân vỗ cánh bay lên không trung, Hàn Quán Nhất tay cầm cặt băng kiếm, đệ nhị Hồn Hoàn xoay vòng làm Băng nguyên tố xung quang bạo động.

"Đệ nhị Hồn Hoàn, Hàn Nguyệt!"

Băng Sư Kiếm xoay một vòng tạo ra hình mặt trăng, mặt trăng này có màu xanh lam đậm chứa đầy Băng nguyên tố.

"Tới!"

Theo tiếng của Thế Hoa cảnh giác thì hai mặt trăng lúc này nứt tách ra, tách ra hai hướng khác nhau về Thế Hoa mà tấn công.

Hai ánh trăng tất nhiên không chạm vào được Thế Hoa dùng bộ pháp, mà là hướng vào trong sàn đất mà chém vào.

"Ầm!!!" Trên mặt đất xuất hiện một vết chém cực sâu, bên trên hàn khí làm cho mặt đất xung quang biến thành băng lạnh, khiến người xem trên khán đài đều rùng mình.

"Đệ nhất Hồn Kỹ, Thiên Trảo!" Đang ở trên bầu trời chờ đợi thời cơ Tịnh Yết Ngân lúc này cũng dùng 4 cánh cực tốc bay xuống, song trảo trước ngực như sắp muốn hướng về Thế Hoa.

Mà Thế Hoa cũng không quá kinh ngạc, lấy Thiên Cơ Tán đỡ lại ưng trảo của nàng.

"Keng, keng, keng..." Cả hai va chạm tạo ra hoả hoa, mà lúc này Tịnh Yết Ngân thấy Thế Hoa cũng không bị làm sao thì phản ngược lại hướng về không trung mà bay, ánh mắt sắc bén quan sát Thế Hoa.

Một bên Băng Sư Kiếm trên tay của Hàn Quán Nhất ngay lập tức xuất hiện màu tím Hồn Hoàn xoay vòng.

"Đệ tứ Hồn Kỹ, Băng Ảnh Sư!"

Một kiếm hạ xuống, lưỡi kiếm trên Băng Phong Kiếm tạo thành 3 đạo sư ảnh tạo từ băng, hướng về Thế Hoa tấn công.

"Thú vị!" Thế Hoa cảm nhận được từ ba đạo sư ảnh Băng nguyên tố cực kỳ nồng đậm, nhiệt độ áp súc đã cách Cực Hạn Chi Băng cũng chỉ còn cách hai thành.

"Thiên Cơ Tán đệ nhị hình thái, Thiên Cơ Song Ma Kiếm!"

"Nếu ngươi đã dùng kiếm thì ta sẽ dùng kiếm tỉ thí với ngươi!" Thế Hoa cầm trên tay song kiếm mỉm cười nhìn về Hàn Quán Nhất, sau đó ánh mắt nhất chuyển về 3 đầu Băng Sư. Hai tay nắm chặt, Tinh Thần Lực cùng Lôi nguyên tối hoà vào bên trong song kiếm, dọc theo Hồn Lực thu phát mà chém ra.

"Hắc Lôi Diệt Hồn Kiếm!"

Lôi điện màu đen theo song kiếm mà biến thành song cự kiếm mà hướng về phía trước, va chạm vào 3 đầu Băng Sư.

"Rắc rắc rắc..." Huỷ diệt sức mạnh làm 3 đầu Băng Sư vỡ ngay tức khắc, các mảnh vỡ bay tứ tung rải rác khắp đấu trường, mà Hàn Quán Nhất lúc này cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, lưng hơi cong xuống, một tay ôm đầu đang nổi gân xanh mà nhíu mày.

"Vậy mà ảnh hưởng đến tinh thần, là tấn công bằng Tinh Thần Lực sao?"

"Hắn rốt cuộc có bao nhiêu tự sáng tạo Hồn Kỹ vậy?"

Hắn tuy không bất ngờ với việc Thế Hoa phát chiêu phá Hồn Kỹ của mình, nhưng có thể dùng Tinh Thần Lực đến mức này lại làm hắn có chút dè chừng. Với các Hồn Sư với Tinh Thần Lực không được mạnh như bọn hắn thì Thế Hoa chiêu thức có khả năng gây các đột biến chí mạng trong trận đấu, gây bất lợi cho bọn hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.