🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 69 Giao dịch
[Tác Thác Thành]
Trời đã chuyển về khuya. Tác Thác thành vẫn sáng tỏ như ban ngày. Càng tiến lại gần, tiếng vó ngựa, tiếng bước chân dồn dập, bầu không khí càng thêm túc sát.
Quỷ Mị dưới hình dạng Quỷ Ảnh dọc theo tường thành tiến vào nội thành mà đi. Hắn đến đây lần này là muốn tìm gặp chủ soái của Thiên Đấu Đế Quốc. Muốn đánh bại Tinh La vẫn cần dựa vào kẻ thù của nó, nếu không, cho dù bại trận Tinh La Đế Quốc cũng nhất định không cam lòng.
“Ngươi nghe nói gì không, Tuyết Dạ Đại Đế đích thân đến chiến trường chỉ huy chúng ta chiến đấu đó”
“Ừ, ta cũng nghe thấy phía trên bảo vậy cơ mà ta thấy việc này không ổn lắm”
“Vì sao ngươi lại nói thế?”
“Ngươi không biết Đại Đế năm nay mới có 30 tuổi à, hơn nữa hắn còn là một hồn sư thiên tài, điều đó cho thấy hầu hết thời gian của hắn đều nằm trên tu luyện thế thì lấy thời gian nào mà học tập binh pháp. Hắn lần này đến đây chỉ huy chẳng khác nào là đem chúng ta ra làm vật luyện tập, dẫu có thua hắn cũng không đến mức mất nước nhưng mà chúng ta cái mạng này còn giữ được không mới là một vấn đề”
“Ừ nhỉ, ngươi nói cũng có lý, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ”
“Tao làm sao mà biết được, tự cầu phúc đi thôi”
Dọc đường đi, Quỷ Mị bắt gặp không ít binh lính đang bàn tán về việc Tuyết Dạ đến chiến trường, có người tán dương hắn là một minh quân nhưng cũng có nhiều hơn những tiếng nói nghi ngờ hắn năng lực chỉ huy. Quỷ Mị bây giờ không quan tâm Tuyết Dạ có thật đủ năng lực điều binh khiển tướng hay không mà chỉ quan tâm việc hắn có thể ra lệnh cho đám binh lính này hay không. Nếu như hắn không thể khiến cho đám người này phục tùng mệnh lệnh vậy thì dù Quỷ Mị có cùng hắn đạt thành giao dịch cũng khó mà đánh bại quân đội Tinh La được.
“Hy vọng tên này sẽ tự biết cách giải quyết tình huống của hắn”. Ôm theo tâm lý may mắn, Quỷ Mị tiếp tục hướng về Tác Thác Chủ Thành mà tiến lên. Nói thế nào đi nữa thì việc Tuyết Dạ có nắm được quyền lãnh đạo hay không cũng là việc của riêng hắn và Tuyết gia, bản thân Quỷ Mị không thể giúp được mà cho dù có giúp được hắn cũng không muốn giúp. Nếu như không vì đám bình dân yếu đuối kia, Quỷ Mị còn lâu mới quan tâm đến bọn này sống hay chết, hắn không vác đao đi xử lý từng tên một đã là may mắn lắm rồi.
Tác Thác Chủ Thành phòng bị sâm nghiêm so với tường thành phía ngoài chỉ có hơn chứ không có kém, chứng tỏ bọn quan lại, quý tộc vẫn sợ chết hơn so với thua trận. Đi đến cạnh Chủ Thành, Quỷ Mị tinh thần lực tán phát ra xung quanh, một lát sau hắn đã tìm được gian phòng của Tuyết Dạ. Quỷ Mị ban đầu cũng không biết Tuyết Dạ là người nào, dò xét chính là muốn thử xem có nơi nào khả nghi hay không, không ngờ lại trực tiếp phát hiện ra đúng căn phòng của hắn.
Lúc này, Tuyết Dạ ngồi trên bàn án đang chăm chú đọc sách, ánh nến chiếu vào để lộ ra khuôn mặt trẻ trung của hắn, nếu thực phải so sánh, giờ này Tuyết Dạ thật giống với một cái nho sinh chuẩn bị thi Tú Tài. Bên cạnh hắn là một cái người hầu, người này ăn mặc giản dị, hành vi cử chỉ bình thường nhưng nguồn sức mạnh nội ẩn trong người hắn lại không hề đơn giản, theo phán đoán của Quỷ Mị, người này ít nhất cũng là một vị Hồn Thánh.
Xác định được mục tiêu, Quỷ Mị thân thể lần nữa dung nhập vào bên trong bức tường rồi biến mất.
[Trong căn phòng của Tuyết Dạ]
Nhìn Tuyết Dạ chăm chú đọc sách, người hầu của hắn do dự một lát sau đó tiến lên cạnh hắn nói “Bệ hạ, đêm đã khuya, ngài cũng nên chợp mắt một chút cho lại sức, ngấy ngày nay ngài chưa ngủ rồi”. Tuyết Dạ đặt cuốn sách trên tay xuống bàn, hắn lắc đầu ý bảo không cần rồi nhìn người hầu hỏi “A Phi, sự việc lần trước dặn dò xử lý thế nào rồi?”.
A Phi nghe thấy thế thì vội vàng từ trong lồng ngực mình móc ra một tờ giấy đưa cho Tuyết Dạ, sau đó hắn mới nói “Bệ hạ, danh sách những kẻ chống đối cùng tội trạng của bọn hắn tất cả đều ở đây, mời bệ hạ xem”, nói rồi im lặng đứng ở một bên chờ đợi.
Tuyết Dạ đọc qua một lượt nội dung bên trong tờ giấy mỉm cười bảo “Tốt lắm, truyền lệnh của trẫm đem tất cả những người này trực tiếp hành quyết không cần xét xử, đồng thời thông báo ba quân tướng sĩ tội trạng của bọn hắn”. A Phi nhận mệnh sau đó rời đi căn phòng.
Quỷ Mị vừa lúc tới nơi, đúng dịp thấy được một đoạn này, áp lực trong tâm nhẹ hơn không ít. Hắn cũng không ngờ rằng, Tuyết Dạ lại xử lý chuyện này nhanh chóng và dứt khoát như thế. Thẳng thắn, dứt khoát, lôi lệ phong hành, Tuyết Dạ phong cách làm việc, Quỷ Mị rất tán thưởng, hắn đặc biệt dành cho Tuyết Dạ một tràng vỗ tay động viên.
Đột nhiên trong phòng vang lên tiếng vỗ tay khiến cho đang vui vẻ Tuyết Dạ giật nảy mình, mồ hôi lạnh không tự chủ chảy ra ướt cả sống lưng. Hắn quay đầu nhìn về phía âm thanh nơi phát thì trông thấy cách hắn chỉ độ 10 thước, một cái Hắc Y Nhân đã ngồi ở đó không biết là từ lúc nào. “người này thật đáng sợ, hắn chẳng lẽ là Phong Hào Đấu La?” Tuyết Dạ trong lòng thầm nghĩ. Hồn sư giác quan rất nhạy cảm mà Tuyết Dạ hiện tại đã là Hồn Đế, xung quanh cơ thể hắn đã hình thành một tầng lực trường cho phép hắn cảm nhận được bất kỳ vật gì tiến vào trong phạm vi này, thế nhưng Quỷ Mị có thể ở trong phạm vi này hoạt động mà hắn lại không hề hay biết, thủ đoạn ẩn dấu cao minh như thế, Tuyết Dạ cũng chỉ biết có Phong Hào Đấu La là làm được.
Trong lòng suy nghĩ như thế, bề ngoài, Tuyết Dạ vẫn rất trầm tĩnh, người không biết nhìn qua còn tưởng rằng Tuyết Dạ đã biết trước mọi chuyện. Im lặng chốc lát, Tuyết Dạ hướng Quỷ Mị hỏi “các hạ là người nào? Đêm hôm khuya khoắt tìm bản đế chẳng hay có việc gì?”.
Sự bình tĩnh của Tuyết Dạ lừa được người ngoài nhưng không lừa được một kẻ từng nghiên cứu sâu về mặt tâm lý con người như Quỷ Mị. Ở tiền kiếp trong những lần thí nghiệm của mình, Quỷ Mị phát hiện ra một điểm rằng, khi con người ta cố tình che dấu một điều gì đó thì nét mặt của họ sẽ bị đơ ra trong một khoảng thời gian. Thời gian này chính là thời gian cần thiết để ý chí của họ đè xuống cảm xúc sợ hãi trong lòng và nó dài hay ngắn phụ thuộc vào chính điều mà họ muốn che dấu. Tuyết Dạ trong tích tắc vừa qua khi nhìn thấy hắn, khuôn mặt đã dừng hình trong một thoáng chốc, điều đó cho thấy Tuyết Dạ nội tâm đang sợ hãi hắn, kiêng kỵ hắn.
Thuận gió đẩy thuyền. Quỷ Mị đem tinh thần lực của mình áp lên người của Tuyết Dạ. Sức mạnh Tinh Thần cường đại khiến cho cả cơ thể Tuyết Dạ bị ép sát xuống mặt đất ngay sau đó. Vũ hồn Thiên Nga của hắn tự chủ phụ thể để giúp hắn chia sẻ áp lực nhưng dù có như thế, hắn vẫn không thể gượng dậy được, thậm chí, áp lực quá lớn khiến cho máu trên mặt hắn bị ứ đọng, da thịt biến thành đỏ chót. Đúng lúc này, người hầu của Tuyết Dạ cũng vừa kịp trở về, thấy Tuyết Dạ bị tấn công, hắn lập tức liền muốn đi lên cứu giá, kết quả là hắn cũng tương tự như Tuyết Dạ, nằm im dưới đất giãy dụa.
Khuôn mặt Quỷ Mị dấu dưới áo choàng nở nụ cười khinh thường. Muốn cứu giá trước tiên phải có thực lực, thân mình còn lo không xong lấy cái gì để cứu người. Đi tới trước mặt Tuyết Dạ ngồi xổm xuống, Quỷ Mị lạnh nhạt bảo “Tuyết Dạ, ngươi là quân vương Đế Quốc, thường ngày cao cao tại thượng nhưng trong mắt bản tọa ngươi cũng chỉ giống như một con kiến hôi, bản tọa tùy ý có thể bóp chết. Một con kiến thì không có tư cách cùng voi ngang hàng nói chuyện, ngươi có hiểu không? Nể tình lần đầu ngươi phạm phải sai lầm, bản tọa tha ngươi tội chết, chỉ trừng phạt nhẹ nhưng nếu có lần sau như vậy thì ngươi cũng nên chuẩn bị tang lễ cho mình đi là vừa”
“Ngươi dám vô lễ với Đại Đế....Aaa” “Ầm” Người hầu của Tuyết Dạ định lên tiếng uy hiếp Quỷ Mị nhưng còn chưa nói xong câu, Quỷ Mị đã gia tăng Tinh Thần Lực đặt lên người hắn đến 8 thành lập tức khiến cho kẻ này cơ thể nổ tung, xương cốt đều không còn thừa. Tuyết Dạ tức đến đỏ cả mắt nhưng lý trí nói cho hắn biết “bây giờ không phải lúc nên tức giận” bởi vậy hắn giữ im lặng không nói gì.
Thấy đe dọa đã đủ rồi, Quỷ Mị thu hồi Tinh Thần Lực trên người Tuyết Dạ lần nữa ngồi ghế chờ đợi. Áp lực biến mất, Tuyết Dạ nhanh chóng đứng dậy, sửa soạn lại y phục của mình sau đó hắn hướng Quỷ Mị nở nụ cười miễn cưỡng “Tham kiến miện hạ”
Quỷ Mị giả vờ hài lòng gật đầu. Đây chính là hiệu quả mà Quỷ Mị mong muốn đạt được khi dùng phương pháp ra oai phủ đầu. Tiếp theo đây sẽ là giao dịch của hắn và Tuyết Dạ, ai chiếm địa vị cao hơn người đó sẽ có lợi thế và quyền lên tiếng về lợi ích. Tuyết Dạ ban đầu xưng mình là Bản Đế chính là có mục đích tương tự như vậy chỉ là hắn không ngờ được Quỷ Mị lại không để ý thân phận Đại Đế của hắn mà trực tiếp dùng vũ lực, kết quả là không chỉ không thành công còn mất luôn một thuộc hạ đắc lực.
Thời gian không còn sớm, Quỷ Mị trực tiếp đi vào vấn đề chính, hắn nhìn Tuyết Dạ đang đứng bảo “Bản tọa lần này đến đây là muốn cùng các ngươi làm một khoản giao dịch”.
“Xin miện hạ cứ nói!” Tuyết Dạ cung kính bảo.
Quỷ Mị từ trong ngực móc ra một quyển sách dày ném sang cho Tuyết Dạ bảo “Thiên Đấu Đế Quốc là dân bản địa, có được địa lợi đầy đủ, bởi vì nhiều nguyên nhân, các ngươi quân đội đã tập kết đầy đủ, thiên thời coi như cân bằng, chỉ còn thiếu mỗi nhân hòa. Mà nhân ở đây chính là người cầm quân giỏi. Các ngươi có không ít người tài nhưng so với tướng quân Tinh La Đế Quốc hoặc giả như U Minh Nguyên Soái thì còn kém xa, chính vì sự thiếu hụt này mà các ngươi mới bị Tinh La dồn ép vào tình thế bất lợi như vậy”
Tuyết Dạ liếc qua bìa quyển sách trong tay dòng chữ “Thiên Đấu Đế Quốc tình báo” sắc mặt nhìn Quỷ Mị rất khó coi. Hắn không dở sách đọc xem bởi vì những lời Quỷ Mị nói đề đã cho thấy hắn hiểu quá rõ Thiên Đấu Đế Quốc tình thế, cho dù nội dung quyển sách này là giả cũng chẳng có gì khác biệt.
Thu quyển sách vào Hồn Đạo Khí, Tuyết Dạ nghi ngờ hỏi “Vậy ý của miện hạ là muốn tự mình hoặc là người của mình chỉ huy quân đội Thiên Đấu Đế Quốc sao?”.
Quỷ Mị cười lạnh một tiếng bảo “Bản tọa không có rảnh rỗi như vậy, ngươi cũng không cần phải lo lắng về điều đó”. Tuyết Dạ sợ hãi Quỷ Mị đoạt quyền khống chế quân đội, Quỷ Mị làm sao không biết. Hắn một là không hiểu binh pháp, nói sắp xếp đơn giản còn được, để mà chỉ huy hàng vạn người thì hắn chịu, hai là hắn nếu thực làm được hắn cũng sẽ không đưa yêu cầu như thế bởi vì chắc chắn là Tuyết Dạ sẽ không đồng ý.
“Vậy biện pháp của miện hạ là gì, ta không hiểu” Tuyết Dạ hỏi. Lời nói lần này của hắn có phần nhẹ nhàng hơn trước.
Quỷ Mị chỉ tay vào Tuyết Dạ bảo “nếu không giải quyết được vấn đề thì hãy giải quyết kẻ đưa ra vấn đề”.
Tuyết Dạ cũng không uổng phí kỳ vọng của Thiên Đấu Đại Đế khi trao ngôi vị lại, chỉ một lát suy nghĩ hắn liền hiểu ra Quỷ Mị ý trong lời nói. Nhớ lại Quỷ Mị lúc nãy biểu hiện ra thực lực, Tuyết Dạ cảm thấy kế sách này rất khả thi.
“Có điều, bản tọa cũng không thể làm không công được. Ngươi cũng biết, việc này rất nguy hiểm, Tinh La Doanh Trại có gần 100 vạn binh lính hơn nữa bản thân U Minh cũng là một cái Mẫn Công Hồn Đấu La. Nghe nói Hạo Thiên Tông cũng phái mấy vị Hồn Đấu La đến trợ giúp, muốn giết hắn không đơn giản” Quỷ Mị bắt đầu thể hiện tài chém gió của mình. Hắn tung tin thiên hoa loạn trụy, mục đích chính là ẩn ý nói với Tuyết Dạ “việc này rất khó, ngươi phải bỏ nhiều tiền ta mới làm”.
Tuyết Dạ khóe môi co giật. Hắn hiểu ý của Quỷ Mị chỉ là hắn vẫn không hiểu, một cái cường giả như Quỷ Mị vì sao có thể sử dụng những thủ đoạn thấp kém như thế để lừa hắn. “Miện hạ có gì xin cứ nói” Tuyết Dạ khách khí nói.
Quỷ Mị giơ lên một ngón tay bảo “Một khối vạn năm hồn cốt”. Quỷ Mị cần hồn cốt để làm gì? Đó là để dành cho Nguyệt Quan. Bản thân Quỷ Mị thuộc hạ hồn thú không ít nhưng đa phần đều là vạn năm, ở tu vi này, tỉ lệ tạo ra hồn cốt quá hiếm, Quỷ Mị cũng không thể vì mấy cái hồn cốt mà đi đồ sát hàng loạt bọn nó được như thế khác gì phá của. Thiên Đấu Đế Quốc quốc lực mạnh mẽ, một khối hồn cốt vẫn là có thể kiếm ra được, không đến nỗi quá khó.
Tuyết Dạ nghe thấy Quỷ Mị điều kiện thầm nghĩ “Người này thực lực cao cường, nếu là có thể từ việc này kết thân vậy thì bỏ ra một khối vạn năm hồn cốt cũng là không lỗ, hơn nữa hắn nói cũng có lý, trong vạn quân đội mà lấy đầu chủ soái không phải ai cũng làm được, có hắn trợ giúp, đánh bại Tinh La Đế Quốc không phải là không được”. Nghĩ thế rồi lập tức mỉm cười đồng ý. Người cuối cùng là vì lợi ích, so với mạng của một tên thuộc hạ, ấn tượng tốt của một cái Phong Hào Đấu La vẫn giá trị hơn nhiều, Tuyết Dạ chính là lựa chọn bỏ qua thù hận cùng Quỷ Mị kết giao.
“Tốt, khi nào hành động ta sẽ thông báo cho ngươi, nếu như để mất cơ hội thì đó là ngươi trách nhiệm mà không phải ta” Quỷ Mị đứng dậy khỏi ghế từng bước hướng bên ngoài rời đi.
“Vậy còn hồn cốt thì sao?” Tuyết Dạ nhìn Quỷ Mị bóng lưng hỏi.
“Ngươi cứ giữ lấy, bất cứ khi nào bản tọa muốn sẽ đích thân đến lấy, ngươi hành tung, bản tọa rõ như lòng bàn tay có muốn trốn cũng trốn không thoát được” Nói rồi thân hình Quỷ Mị dung nhập vào bức tường rồi biến mất.
Quỷ Mị rời đi, Tuyết Dạ gọi một tên lính thị vệ tiến vào nói nhỏ mấy tiếng sau đó lần nữa ngồi lại xuống bàn làm việc. “Tinh La Đế Quốc, các ngươi lần này sẽ là tấm đệm cho danh vọng của ta lên cao, haha”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.