Chương trước
Chương sau
"Chờ một chút." Mộng Thần Cơ trong mắt quang mang rực sáng, chăm chú nhìn chín Hồn Hoàn lóng lánh trên người Độc Đấu La. "Độc Cô Bác, để cho ba lão già chúng ta lĩnh giáo độc của ngươi."

Thiên Tinh Lô Hồn Đấu La Bạch Bảo Sơn, Thiên Thanh Đằng Hồn Đấu La Trí Lâm lần lượt đi ra đằng sau Mộng Thần Cơ, ba người đồng thời phóng thích ra khí thế mạnh mẽ.

Mộng Thần Cơ thân thể trở nên hư ảo, cả người hoá thành một đạo hư ảnh tối đen, một màn hắc vụ từ dưới chân mọc lên, hai vàng, ba tím, ba đen, tám Hồn Hoàn đồng thời phóng thích.

Từ Hồn Hoàn có thể nhìn ra chênh lệch giữa hai bên. Hồn Hoàn thứ năm của Độc Đấu La Độc Cô Bác đã là cấp bậc vạn năm, trong khi hồn hoàn thứ năm của Mộng Thần Cơ lại chỉ có một ngàn năm.

Thiên Tinh Lô Hồn Đấu La Bạch Bảo Sơn lòng bàn tay xuất hiện một cái lô kim quang rực rỡ, phía trên có tổng cộng bảy khối ngân tinh sáng lấp lánh, hồn hoàn có cùng phẩm chất giống với Mộng Thần Cơ, hơi thở ngưng trọng tỏa trải rộng toàn thân.
Thiên Thanh Đằng Hồn Đấu La Trí Lâm trên người chỉ xuất hiện một cây Thiên Thanh Đằng, nhưng sợi dây này màu sắc lại giống như phỉ thuý trong suốt, thanh khí nhàn nhạt từ trên người toả ra, tràn ngập toàn thân.

Lúc này, bên đám Shrek học viện, mọi người sắc mặt đều rất khó coi, nhưng ai cũng không chú ý tới, Tiểu Vũ đứng ở phía sau cùng lúc này đang kịch liệt thu liễm hơi thở bản thân, sắc mặt đã có vẻ hơi tái nhợt, không còn chút máu.

Từ lúc Tuyết Tinh thân vương ba người tiến vào nơi này, nàng đã bắt đầu như vậy, chỉ có điều vẫn không ai chú ý tới nàng mà thôi, hai mắt của nàng bất tri bất giác đã biến thành màu đỏ.

Bỗng nhiên, một bóng lưng cao gầy đột nhiên xuất hiện, chắn trước người nàng. Người nọ còn giúp nàng chặn lại Hồn Lực dao động từ vị Phong Hào Đấu La cùng ba vị Giáo ủy phía trước, làm nàng cảm thấy dễ chịu không ít. Cảm kích ngẩng đầu nhìn người trước mặt, chỉ nghe Phong Lăng nhỏ giọng nói, “Đứng sau ta, sẽ không có việc gì.”
Tiểu Vũ nhất thời hoảng loạn, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi, môi run rẩy đóng mở, nhưng vẫn không phát ra được thanh âm nào. Nhưng khi đối mặt với người kia kiên định biểu tình cùng tư thế bảo hộ nàng, Tiểu Vũ chợt bình tĩnh nàng hoảng loạn tâm thần.

Phong Lăng không có ý định tổn hại nàng, cho dù có biết đến thân phận thật sự của nàng đi chăng nữa.

Chu Trúc Thanh đứng bên cạnh, bất động thanh sắc mà thu một màn này vào mắt. Tâm nàng có chút nhói đau, bóng lưng của Tiểu Lăng, không phải chỉ có nàng mới có thể ngắm nhìn. Và nàng không phải là mối bận tâm hàng đầu, cũng không phải là người đầu tiên mà Phong Lăng muốn che chở. Nàng rũ mắt, giấu đi mọi tâm tình phức tạp ẩn giấu trong đó, dời sự tập trung của mình vào trận so đấu Hồn Lực trước mặt.

Ba vị Hồn Đấu La cùng một vị Phong Hào Đấu La giằng co, khiến cho không khí trong Giáo ủy đại sảnh trở nên cực kỳ ngưng trọng. Nhờ vào biện pháp của Tiểu Bạch, Phong Lăng có thể giúp che giấu hơi thở của Tiểu Vũ. Bằng cách khuếch đại hơi thở của chính mình, thu hút mọi sự chú ý của người khác vào người cô thay vì Tiểu Vũ.
Cho nên, Phong Lăng mới bảo Tiểu Vũ đứng cạnh mình, giúp nàng che giấu đi hơi thở Hồn Thú của mình. Cho dù Phong Lăng có mối quan hệ tốt với Lão Độc Cô đi chăng nữa, nơi đây vẫn còn rất nhiều người khác, ba vị Hồn Đấu La cùng tên Thân vương kia.

Nếu Tiểu Vũ bí mật bị phát hiện, cái kết bị săn gϊếŧ để cướp lấy Hồn Hoàn và Hồn Cốt là điều không thể nghi ngờ.

Từ lúc bắt đầu giằng co, ba vị Hồn Đấu La hơi thở bảo vệ đám người Shrek học viện ở phía sau lưng, mà Độc Đấu La Độc Cô Bác tự nhiên ngăn chặn áp lực đập vào mặt Tuyết Tinh thân vương cùng với tứ hoàng tử Tuyết Băng, có thể thấy đại chiến hết sức căng thẳng.

Độc Cô Bác mặc dù thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng đối mặt với ba gã Hồn Đấu La liên thủ, hắn cũng không dám đại ý, đôi mắt màu xanh biếc rốt cục toát ra vài phần ngưng trọng.
"Ba vị Giáo ủy, các ngươi làm gì vậy?" Tuyết Tinh Thân Vương giọng nói tức giận, hắn lúc này trong lòng đã có chút hối hận. Ba vị Giáo ủy này dù sao cũng đều hơn 80 cấp, là cường giả được Thiên Đấu đại đế coi trọng, nếu vạn nhất thật sự đánh nhau, xảy ra vấn đề gì hắn cũng không thể gánh nổi trách nhiệm.

"Tuyết Tinh thân vương, ngươi khư khư cố chấp, sau hôm nay, ba người bọn lão phu nhất định đến trước mặt bệ hạ tố cáo ngươi, để bệ hạ xử lý." Mộng Thần Cơ thực sự nổi giận rồi.

Nói về tuổi, vị Phong Hào Đấu La Độc Cô Bác kia cũng không lớn hơn hắn, lúc này vị Giáo ủy thủ tịch đã thực sự nổi giận, bất chấp hậu quả. Đối với hắn mà nói, tình thế trước mắt đã không còn là chỉ của việc đám Shrek học viện lưu lại hay không, mà liên quan đến chuyện mặt mũi ba vị Hồn Đấu La bọn họ.
“Bỏ đi” Flander trong lòng thầm than một tiếng, hai tay nắm chặt chợt buông ra, hai mắt giấu sau kính pha lê trở nên bình tĩnh lại, hướng ba vị Hồn Đấu La hơi thi lễ, "Không ngờ, lần này đến đây, lại gây cho ba vị tiền bối phiền toái như vậy, Flander vô cùng hổ thẹn. Thiên Đấu hoàng gia học viện sẽ không lưu chúng ta lại, chúng ta sao có thể nhờ vả chứ? Cho dù qua ngày hôm nay, chỉ sợ cũng không thể có được sự an bình. Ba vị tiền bối, lần này tạm biệt, ngày khác Flander trở lại bái phỏng."

Flander sớm không phải còn tuổi trẻ xúc động, tự nhiên hiểu được đạo lý tay không dài hơn chân, vị Tuyết Tinh Thân Vương kia đã không che dấu thái độ thù địch, sau này chắc chắn sẽ còn gây ra nhiều phiền toái nữa. Thiên Đấu hoàng gia học viện mặc dù tốt, nhưng cuối cùng không phải là nơi có thể ở lâu dài được.
"Flander viện trưởng."Mộng Thần Cơ kêu lên có chút lo lắng.

Flander không xoay người lại, dẫn đám người Shrek học viện bước nhanh ra phía ngoài. Khi Shrek Tám Quái đi ngang qua vị Tứ hoàng tử Tuyết Băng kia, rõ rằng thấy lại trong mắt hắn có chút hả hê, còn vị Tuyết Tinh thân vương thì đầu ngẩng lên cao, phảng phất như không nhìn thấy đoàn người Flander.

Ba vị Hồn Đấu La sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hiển nhiên là đã phẫn nộ tới cực điểm, nhưng lúc này bọn họ có năng lực gì? Nơi này dù sao cũng thuộc về Thiên Đấu đế quốc hoàng thất.

“Chờ một chút.” Độc Cô Bác đột nhiên lên tiếng.

“Độc Cô Bác, chúng ta đã chấp nhận rời đi. Ngươi còn muốn chúng ta như thế nào!?” Flander có chút tức giận rống lên, từ nãy đến giờ hắn đã nhẫn nhịn đủ rồi, những người này còn muốn hạ nhục hắn và Shrek học viện như thế nào.
Độc Cô Bác lại không để ý đến thái độ bất hảo của Flander, chỉ chăm chăm bước nhanh về phía đám Shrek đệ tử. Sau đó, mọi người chỉ thấy vị Độc Đấu La này đứng trước mặt Phong Lăng, nghiêm túc mà đánh giá cô từ trên xuống dưới.

Không đợi Flander nóng nảy, Độc Cô Bác gương mặt lấy tốc độ chớp mắt mà biến hóa, trở nên nhu hòa cùng vui vẻ, “Thật là ngươi a Tiểu Lăng. Đã lâu không gặp, nếu không phải bước chân cùng hơi thở của ngươi vẫn nguy hiểm như vậy, ta cũng không nhận ra a.”

Nói, còn vui vẻ vỗ vài cái vào vai Phong Lăng. “Đã cao như vậy rồi a. Thế nào, thấy lão già này vẫn không chào một tiếng? Là ta mặt mũi vẫn còn quá nhỏ hay sao a?”

Từ lúc giúp Tiểu Vũ che chắn, Phong Lăng đã biết chắc sẽ bị Lão Độc nhận ra. Tuy không muốn phô trương thanh thế nhận thân với lão, nhưng như hiện tại càng làm Phong Lăng xấu hổ hơn.
Khi Độc Cô Bác vừa xuất hiện, Phong Lăng cũng có ý định muốn chào một tiếng, nhưng ngẫm lại tình hình, có vẻ Lão Độc đã bị ràng buộc với Thiên Đấu Hoàng gia Học viện. Nếu Phong Lăng ra mặt, chỉ sợ sẽ làm khó cho lão Độc.

Dù sao mọi việc đều sẽ xoay quanh Đường Tam mà phát triển, nếu không vào được Thiên Đấu Hoàng gia Học viện, chắc chắn cũng sẽ có nơi đi. Có khi còn tốt hơn gấp mấy lần. Suy nghĩ cặn kẽ, cho nên Phong Lăng mới quyết định lẩn tránh, ẩn nấp sự tồn tại của mình để Lão Độc không nhận ra cô.

Nhưng vẫn không theo kịp biến cố, Phong Lăng lại quên tính đến Tiểu Vũ thân phận là Hồn Thú có thể bị bại lộ. Cho nên cũng đành phải ra mặt để che giấu giúp nàng, còn bị phát hiện trong tình huống xấu hổ như thế này. Hiện tại thì mọi người đều trợn tròn mắt, há hốc mồm mà nhìn vị Độc Đấu La này cười ha ha, bá vai kề cổ với một tên đệ tử của Shrek Học viện.
“Haha, ta nào dám. Chẳng qua là bị uy danh hiển hách cùng thực lực siêu quần của ngài làm cho sợ ngây người mà thôi. Ta còn chưa kịp lấy lại tinh thần a.” Phong Lăng cười gượng làm lành.

“Hừ, nhãi con ngươi vẫn dẻo mồm dẻo miệng như vậy. Hiện tại mới biết ta lợi hại như thế nào đi? Là ai lúc trước gặp ta vẫn luôn Lão Độc, Lão quái vật, lão già treo bên miệng? Nay còn biết gọi ngài, thật đủ mới lạ a.” Độc Cô Bác ra vẻ giận dỗi, quở trách Phong Lăng.

Đúng lúc này, một cô gái xinh đẹp chạy từ bên ngoài vào, vừa vào cửa nàng nhân tiện lao thẳng về phía Độc Cô Bác, vừa hô lớn "Gia gia".

Độc Cô Bác gặp lại nàng, trên mặt thần sắc càng nhu hoà, đem cô gái ôm vào trong lòng, cười ha ha, "Nhạn Nhạn, ân, rất tốt, thực lực của ngươi lại có tiến bộ."

Cô gái này Shrek đệ tử đều biết, chính là lần trước ở Tác Thác thành Đại Đấu Hồn Tràng tiến hành Đấu Hồn với nhau, Hoàng Đấu chiến đội Khống chế hệ Hồn Sư, Độc Cô Nhạn.
Bọn họ thấy Độc Cô Nhạn nhào vào lòng gia gia, Độc Cô Nhạn tự nhiên cũng thấy được bọn họ, khi ánh mắt của nàng dừng trên người Đường Tam, sắc mặt rõ ràng biến đổi, ôm cổ Độc Cô Bác, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói vài câu gì đó.

Lúc trước, khi Tần Minh trở về, nhân tiện kể lại cho bọn họ nghe về tuổi của Shrek Đội, nhằm kí©ɧ ŧɧí©ɧ thành viên của Hoàng Đấu chiến đội tu luyện chăm chỉ hơn. Độc Cô Nhạn hỏi rất kỹ về Đường Tam, lần này nàng chạy đến đây chính là muốn chứng kiến bộ dáng của kẻ kiêu ngạo đã đánh bại mình, không ngờ lại gặp gia gia ở đây.

Mà trong đám Shrek Đội, Đường Tam mặc dù ngoại hình bình thường, nhưng dáng người cùng ánh mắt lại không thay đổi được, nàng liếc mắt một cái tự nhiên nhận ra ngay.

Khi Độc Cô Bác ngẩng đầu lên tìm kiếm Đường Tam trong đám Shrek đệ tử, ánh mắt khẽ nhúc nhích, như suy tư điều gì rồi nhỏ giọng nói vào tai cháu gái mình. Chỉ thấy Độc Cô Nhạn biểu cảm gương mặt từ bất mãn khó chịu, chuyển sang ngạc nhiên, rồi tràn đầy kinh hỉ mà vội vàng rời khỏi ôm ấp của Độc Cô Bác, giương mắt nhìn kỹ người đứng bên cạnh từ nãy đến giờ.
“Oa, là ngươi thật sao? Ta Tiểu Lăng?” Độc Cô Nhạn kinh hỉ kêu lên, nhảy lên ôm chầm lấy Phong Lăng, cả cơ thể đều treo trên người cô. Phong Lăng không còn cách nào khác ngoài việc dùng tay vòng quanh eo của nàng, đỡ lấy trọng lượng của cả cơ thể đang ở trên người mình, trụ vững để tránh cho việc Độc Cô Nhạn đâm ngã cả hai người.

“Ta là Phong Lăng. Cũng không phải ngươi Tiểu Lăng, ngươi có thể rời khỏi người ta.” Phong Lăng đau đầu nói, rồi đem Độc Cô Nhạn đặt xuống đất. Phong Lăng thật sự sợ cô nàng này, cứ mỗi lần gặp cô là “bám lấy” không bỏ. Thật là bám lấy theo đúng nghĩa đen của nó, luôn thích dán lấy cô hoặc động chạm tay chân, rất thích tiếp xúc thân thể với cô.

Còn Phong Lăng lại cực kỳ dị ứng với việc tiếp xúc thân thể với người khác, cho dù có là nữ nhân đi chăng nữa, cô cũng rất không thoải mái. Mà Độc Cô Nhạn lúc nhỏ đã thích trêu chọc Phong Lăng, luôn dán vào người cô, trêu ghẹo đến khi cô phát tính tình với nàng.
Nhưng cũng chỉ là lạnh nhạt không đếm xỉa, cũng không làm gì tổn thương đến nàng. Càng làm cho nàng muốn trêu chọc Phong Lăng nhiều hơn.

Độc Cô Nhạn chính là thích dáng vẻ đau đầu cùng khó xử của Phong Lăng. Dù không thích nhưng vẫn luôn dung túng nàng, làm người thật sự quá mức tốt bụng cùng bao dung.

Nếu Phong Lăng không phải là nữ tử, Độc Cô Nhạn chắc chắn đã theo đuổi cô. Phong Lăng quả thật là mẫu người lý tưởng để làm bạn đời. Nhưng cũng bởi vì vậy, Độc Cô Nhạn xem Phong Lăng như là người thân của mình, chỉ sau mỗi gia gia trong lòng cô.

“Ngươi vẫn không thú vị như vậy a.” Độc Cô Nhạn bất mãn nhăn mặt, đưa hai tay lên nhéo má của Phong Lăng, tiện thể còn xoa nắn, kéo đến biến dạng gương mặt cô, “Ta nói, ngươi chỉ 12 tuổi, làm gì mà suốt ngày một bộ dáng như gia gia của ta vậy, hảo già a.”
“Ân, phúc phận của ta, không là người thú vị như ngươi muốn.” Phong Lăng vừa nói vừa kéo hai tay của Độc Cô Nhạn xuống.

Lại quay sang Độc Cô Bác nói, “Lão Độc, ta là đệ tử của Shrek học viện, bây giờ phải đi theo các lão sư. Chúng ta có thể gặp nhau sau a, dù sao đều ở Thiên Đấu Thành.”

“Hừ, vừa gặp đã chạy lấy người.” Độc Cô Nhạn bất mãn nói, “Tính, nếu ngươi đã ở trong thành, ta còn lo gì không tìm được ngươi.”

“Được rồi, Nhạn Nhạn. Để Tiểu Lăng đi với các lão sư đi. Sau này còn rất nhiều cơ hội chơi cùng.” Độc Cô Bác sủng nịch khuyên nhủ, lại cười nói tiếp với Phong Lăng, “Tối nay ta sẽ đến tìm ngươi, không cần không cho lão già này mặt mũi a.”

Sau khi tạm biệt hai ông cháu nhà Độc Cô, dưới cái nhìn hoảng sợ của mọi người, Phong Lăng cũng đơn giản giải thích cho Flander cùng đám đệ tử về mối quan hệ với Độc Đấu La. Nhận lại phản ứng kinh nghi bất định của mọi người, cả học viện từ lão sư đến đệ tử cùng cất bước rời khỏi Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.
Điều đáng ngạc nhiên là vị học trưởng Tần Minh cũng rời khỏi Thiên Đấu Hoàng gia Học viện, đuổi theo đám người Phong Lăng. Đoàn người Shrek trong quá trình xuống núi không ai nói một lời, lại được chứng kiến cảnh sắc dưới chân núi, nhưng là chẳng ai có tâm tình thưởng thức phong cảnh.

"Viện trưởng, không bằng chúng ta gây dựng lại một cái Shrek học viện thật to đi." Mở miệng chính là Đới Mộc Bạch. Flander dừng chân, ngửa đầu nhìn trời, mặc dù hôm nay mặt trời thực nóng, nhưng lúc này trái tim hắn lại có chút lạnh lẽo.

Đới Mộc Bạch tiếp tục, "Ngài vẫn không chịu nhận tài trợ của đệ tử, ta có thể hiểu được, nhưng từ bây giờ trở đi, cho dù là còn một hơi thở, chúng ta cũng sẽ không thể quên được chuyện ngày hôm nay. Ngài yên tâm, chúng ta sẽ không dùng tiền của gia đình để tài trợ học viện. Chúng ta là Shrek Tám Quái, tự nhiên phải làm vài việc giúp đỡ Shrek học viện. Chúng ta có thể đi tham gia Đại Đấu Hồn Tràng, với cấp bậc Kim Đấu Hồn chiến đội của chúng ta bây giờ, tuyệt đối có thể cấp đủ thu nhập cho học viện, có thể giúp chúng ta mở rộng học viện hơn nữa. Một ngày nào đó, chúng ta phải khiến cho Thiên Đấu hoàng gia học viện phải hối hận vì việc ngày hôm nay."
Đại Sư thở dài một tiếng, nâng tay vỗ lên bả vai Flander, "Flander, thực xin lỗi, chuyện này là ta không đúng."

Flander lắc lắc đầu, "Chuyện này không quan hệ đến ngươi, là chúng ta không may thôi. Không biết vì cái gì, ta bây giờ không có một chút tâm tình nào muốn tái lập học viện nữa. Có lẽ là bởi vì một vài năm nay thực sự quá mệt mỏi rồi."

Triệu Vô Cực hỏi, "Chúng ta bây giờ nên làm gì?"

Ninh Vinh Vinh nói, "Không bằng đến toà thành của nhà ta đi, nơi này cách Thất Bảo Lưu Ly Tông không xa lắm."

Flander lắc lắc đầu, "Thôi bỏ đi, ta rốt cuộc cũng chưa bao giờ nghĩ đến cảm giác sống nhờ vả vào người khác. Vinh Vinh, cảm ơn hảo ý của ngươi."

Ninh Vinh Vinh vội la lên, "Viện trưởng, ngài yên tâm, gia đình của ta tuyệt đối sẽ không giống như Thiên Đấu học viện, ngài cũng biết đấy, Thất Bảo Lưu Ly Tông chúng ta hoan nghênh mọi Hồn Sư, nếu có kẻ nào cả gan nói gì mọi người, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Không phải là Độc Đấu La sao, chờ ta trở về mời Kiếm thúc và Cốt thúc thúc ra mặt, đánh cho hắn răng rơi đầy đất."
Flander ánh mắt dần dần ngưng tụ, hắn biết bây giờ quyết định của mình không chỉ liên quan đến bản thân, mà còn quan hệ đến mấy vị sư phụ cùng với đám nhỏ Shrek học viện này nữa. Ổn định tâm tình, hắn lại xuất hiện khí thế của một vị Viện trưởng, "Như vậy đi, chúng ta đường xa mà đến, trước tiên vào Thiên Đấu đế quốc thủ đô nghỉ ngơi một chút, hành động cho bước tiếp theo là gì, sau khi chúng ta thương lượng mới quyết định được."

Đúng lúc này, Tần Minh đột nhiên tiến lên từng bước, phốc một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt đám người Flander, "Viện trưởng, là ta không tốt, ngài trách phạt ta đi."

Flander vội vàng nâng hắn dậy, "Tần Minh, ngươi làm cái gì thế Ta như thế nào lại không biết trái tim ngươi đối với Shrek học viện như thế nào? Ngươi có thể đi theo chúng ta, điều đó đủ để chứng minh ngươi vẫn luôn đặt Shrek học viện ở vị trí quan trọng nhất, như vậy là quá đủ rồi. Nếu nói xin lỗi, phải là ta mới đúng, là chúng ta đã phá huỷ tiền đồ của ngươi."
Tần Minh cười khổ một tiếng, "Tiền đồ? Nếu không có lúc trước được các sư phụ dạy dỗ, ta làm sao có tiền đồ? Ta có chân, có tay, chẳng lẽ ly khai Thiên Đấu học viện lại không thể tự sinh tồn hay sao? Để ta dẫn mọi người vào Thiên đấu thành. Vừa rồi Đới học đệ nói rất đúng, ta rất đồng ý. Ta nghĩ nên lập một Shrek học viện mới đi, viện trưởng, Shrek học viện vĩnh viễn đều là nhà của chúng ta, không ai trong chúng ta hy vọng chứng kiến nó chấm dứt như vậy cả. Nếu ngài thực sự cảm thấy mệt mỏi, chúng ta có thể giúp đỡ ngài chống đỡ gầy dựng lại Học viện."

Flander gật gật đầu, nhìn vài vị sư phụ khác, "Đi thôi, chung ta tới Thiên Đấu thành kiếm nơi dừng chân đã."

Nhìn mọi người nói ra suy nghĩ của mình, Phong Lăng cũng cắm không thượng miệng. Vốn dĩ đến Thiên Đấu Hoàng gia Học viện là vì danh ngạch tham gia Hồn Sư Tinh Anh Đại tái, nếu bây giờ gây dựng Shrek học viện lại từ đầu, chẳng khác nào một chuyến đến tận đây thành công cốc, ở lại Tác Thác Thành có phải hơn không.
Còn sát nhập với một Học viện khác, chẳng khác nào nằm mơ. Chẳng có học viện nào chấp nhận điều kiện vô lý như vậy cả, nhận cả một học viện khác vào, còn bảo đảm chương trình học của Shrek không thay đổi, là việc chẳng thể xảy ra. Nhưng mà Phong Lăng vẫn còn tin vào vai chính quang hoàn của Đường Tam, cứ im lặng đi theo bọn họ là được.

**********************************************

Hy vọng là màn “combat” giữa Phong Lăng và Độc Cô Bác không làm bạn nào đó ngỡ ngàng ha 😆😆

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.