Từ Thiên Đấu hoàng gia học viện đến Thiên Đấu thành quả thật rất gần, đoàn người mang theo tâm trạng buồn bực đi tới.
“Trúc Thanh, ngươi mệt mỏi sao?” Phong Lăng tiến đến bên cạnh Chu Trúc Thanh, có chút lo lắng hỏi nàng.
Từ lúc rời khỏi Thiên Đấu Hoàng gia học viện, Phong Lăng đã nhận thấy Chu Trúc Thanh tâm tình hạ xuống. Không biết có phải đã chịu ảnh hường từ trận giao đấu giữa Lão Độc và ba vị Giáo Ủy hay không, Phong Lăng sợ nàng bị thương nên mới hỏi những lời này.
Nhìn người bên cạnh có chút lo lắng mà quan tâm nàng, nhưng nàng vẫn không vứt được hình ảnh Phong Lăng bước lên che chắn cho Tiểu Vũ, tư thế bảo hộ ngay từ khi giao đấu bắt đầu đó.
Nàng không phải là người mà Phong Lăng quan tâm nhất, hình ảnh đó không ngừng nhắc nhở nàng, nàng chỉ là bằng hữu của người này. Và những ôn nhu săn sóc đó, là bằng hữu thì đều có thể nhận được...
Nàng cười tự giễu bản thân mình, lại nhàn nhạt nói, “Không có việc gì. Ta không sao.”
“Không sao là tốt rồi.” Phong Lăng thở phào nhẹ nhõm, nói. Nhưng vẫn có chút hoài nghi mà nhìn biểu cảm trên mặt nàng, biểu cảm này rõ ràng là nàng đang không vui a. Nhưng đã không bị thương, nàng lại không cao hứng vì lý do gì a? Chẳng lẽ bị trận đấu giữa các Hồn Đấu La và Phong Hào Đấu La kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến rồi? Cảm thấy cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa?
Quả thật là đầu gỗ Phong Lăng, vẫn chưa nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-la-chi-lang-thanh/3110908/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.