" Vứt cái gì?" Hi Nhiễm khó hiểu hỏi lại.
" Áo khoác " Giọng của cậu rất nhẹ, Hi Nhiễm còn tưởng tai mình nghe nhầm.
" Sao phải vứt? ".
" Tớ bảo vứt thì vứt ".
Hi Nhiễm cau mày, chớp hai hàng mắt nhìn cậu: " Cậu phải nói lí do cho tớ biết ".
Dật Hiên không trả lời, ánh mắt liếc nhìn sang hướng khác, gương mặt tỏ vẻ không vui. Một lúc sau, giọng nói lạnh lùng của cậu vang lên:
" Đừng có mà tùy tiện nhận đồ của người khác, hiểu chưa? ".
Hi Nhiễm: " Cậu nói vậy là sao?".
Dật Hiên bực bội vì cô vẫn chưa hiểu rõ lời của mình, nhíu mày khó chịu nói: " Bạn thì nên hiểu rõ ranh giới của một người bạn, đừng có mà thân thiết quá ".
Dứt lời, thân hình cao lớn của cậu tiến lại gần ép cô sát vào tường, đứng ở sau dường như không thấy Hi Nhiễm đâu cả vì vóc dáng của cậu đã che khuất thân thể cô.
Cái gì mà ranh giới của người bạn chứ? Ý cậu là giữa cô và Minh Hạo Vũ sao?
Hi Nhiễm có chút bực tức vì hành động ngang ngược này của cậu. Cô đưa mắt nhìn sang chỗ khác, giọng nói hiện rõ sự không vui:
"Cậu dựa vào cái gì mà quản mình không được làm chuyện này, không được làm chuyện kia ".
Hàng chân mày của Dật Hiên chợt nhíu lại.
Cô tức tối nói tiếp: " Nếu nói thế thì cậu cũng đừng vượt quá giới hạn của mình. Chúng ta cũng chỉ là bạn bè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3647866/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.