Nhờ có gia thế An Hy gọi tài xế riêng của bố cô đến đón về. Mặc dù bố An Hy rất giàu và có điều kiện nhưng ông không hề xem thường người khác, luôn trân trọng tất cả các nghề nghiệp nên mọi người kể cả chú tài xế cũng rất quý ông ấy.
Vì sự tử tế của bố An Hy nên cô ấy cũng được hưởng lây. Bây giờ cũng đã khoảng chừng 6 giờ chiều. Chú Hạ tài xế chạy đến cổng trường, lật đật đi đến phòng y tế đỡ Lưu Viễn ra xe, một mình An Hy chắc không thể nào đưa cậu ta về nhà với cơ thể hạt tiêu ấy được.
- Âyzzz nhờ có chú Hạ mà cháu khỏe hẳn ra đấy. Nếu không có chú chắc sáng mai cháu mới đưa được cậu ấy về nhà mất.
Nằm dài ở ghế sau than thở.
- Hahahahaa có gì đâu cô chủ. Đưa đón cô là việc của tôi mà, nếu không có ông chủ giúp tôi thì bây giờ có lẽ tôi đã không có cuộc sống như vậy rồi. Ông chủ Lục là ân nhân của tôi mà.
Ông Hạ nghĩ thầm: "tiểu thư lạ quá, chưa thấy cô ấy cảm ơn ai bao giờ"
Về đến nhà, chú giúp An Hy dìu Lưu Viễn vào phòng.
- Chúc tiểu thư buổi tối vui vẻ, tôi về đây ạ!
- Vâng cảm ơn chú nhiều lắm!
An Hy vẫy vẫy tay chào chú ấy, rồi dìu Lưu Viễn đến phòng anh hai, cho cậu ấy nằm xuống.
- Nằm ở đây đợi tớ, tớ đi nấu cháo cho cậu.
- Ùm tớ đợi cậu.
Lưu Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-ha-nam-ay/3629882/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.