Cuối cùng thì sau mấy tháng, Niên Cầm Bách cũng đã có thể ở riêng với vợ yêu của mình rồi.
Đưa tay ôm lấy bà xã vào lòng, anh liền hôn lên môi cô, nhỏ giọng nói:
- Bà xã, nhớ em quá đi.
- Niên Cầm Bách, anh đúng là dính người quá rồi đó!
- Vậy sao? Anh không biết nữa, chỉ biết là rất dính em thôi!
Đương nhiên thì vợ yêu nằm trong lòng, bên cạnh cũng không có vật cản, nếu là thường ngày thì Niên Cầm Bách nhất định sẽ hung hăng đè vợ yêu rồi ăn sạch. Tuy nhiên, vì từ sau khi Trịnh Tương Hảo và Niên Cầm Bách quyết định để cho có em bé thì áo mưa đều ném đi hết rồi, và hiện tại anh cũng sợ sẽ làm cho vợ yêu lại mang thai, nên anh phải kiềm chế lại.
Đợi ngày mai anh mua vài thứ phòng bị rồi xơi vợ yêu cũng không muộn. Tối nay, chỉ nên ôm vợ ngủ thôi.
Đột nhiên lúc này Trịnh Tương Hảo lại nói:
- Phải rồi ha, em quên hỏi anh nữa. Liên Hoành đâu rồi? Chẳng phải bình thường anh ấy luôn về nhà với anh sao?
- À, tên đó gặp được thanh mai trúc mã ở Chicago, giờ bị cô ấy bắt lại làm áp trại phu quân ở Chicago rồi.
- Anh đang diễn tuồng nào vậy?
Nhưng vẻ mặt của Niên Cầm Bách vẫn rất nghiêm túc, nói thật thì anh cũng nghiêm túc lắm chứ đùa… Nhìn cũng giúp mà ha?
Windy… Cô cái kì lạ đó có khác gì là thổ phỉ trên núi cướp bóc tài sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3610862/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.