Sau khi Nguyễn Thư Kỳ rời đi thì Phó Bắc Thần mới nhìn anh, nói:
- Nhưng mục đích của cậu khi đột nhập vào văn phòng của tôi là gì?
- Đột nhập cái gì mà đột nhập, ăn nói cho cẩn thận vào.
Dừng một chút, Niên Cầm Bách lại nói:
- Chuyện tôi nhờ cậu đã làm tới đâu rồi?
- Vẫn ổn, thế nào? Không tin vào tôi à?
- Với một kẻ chưa từng có bạn gái… Thì tôi không tin chút nào.
Phó Bắc Thần nghe đến đâu là lòng đau thắt đến đó, ngay lập tức cậu ấy liền nghiến răng nghiến lợi, nói:
- Vậy thì cậu đi tìm người khác ngay cho tôi! Đừng có nhờ vả tôi nữa!
Vốn dĩ khúc này Niên Cầm Bách phải giả vờ xin lỗi Phó Bắc Thần rồi năn nỉ cậu ấy tiếp tục giúp đỡ, nhưng ai mà có ngờ Niên Cầm Bách lại thở dài một tiếng, nói:
- Nếu không phải mọi người đều bận rộn thì tôi cũng không đến nhờ cậu đâu. Giao việc hệ trọng cả đời như vậy cho cậu… Tôi cũng lo lắng lắm chứ đùa!
- Niên Cầm Bách! Tên khốn này! Cậu đúng là đồ khốn mà!
Lúc này ở bên ngoài, nhân viên của Phó thị đi qua đi lại cũng chỉ biết thở dài, bắt đầu xì xào.
- Bách tổng lại chọc giận Trưởng phòng Phó rồi.
- Nghe nói trước kia hai người là tình địch, bây giờ lại thành bạn tốt… Không biết thần thánh phương nào mà có thể khiến cho hai đại mỹ nam cam tâm tình nguyện bắt tay giản hòa nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-giuong-cai-len-giuong-hoa/3610860/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.