Ông ta xông tới cướp lấy bình hoa trên tay cô ném sang một bên, trực tiếp ôm lấy cô ném lên sofa. Dù sức lực mỗi lúc mỗi yếu dần cô vẫn ra sức vùng vẫy, với tay cầm lấy ấm trà trên bàn đập vào đầu ông ta khiến ông ta đau đớn ngã xuống sàn. Bảo Ngọc vội vùng dậy nép mình sau bàn làm việc giữ khoảng cách với ông ta, vừa lấy điện thoại trong túi ra gọi cho Từ Minh. Cao Quốc Hòa ôm đầu rỉ máu lòm còm ngồi dậy, nhìn vào bàn tay mình ướt đẫm máu rồi lại nhìn về phía cô nghiến răng nghiến lợi.
"Con điếm này, rượu mời không muốn muốn uống rượu phạt sao? Tao sẽ cho mày biết thế nào sống không bằng chết."
Nói rồi ông ta lại lao về phía cô, Bảo Ngọc cứ thế vòng theo bàn làm việc tránh né ông ta, vừa nhìn vào điện thoại chờ đợi Từ Minh nhấc máy. Rất nhanh anh đã lên tiếng, cô vội vã hét lên.
"Từ Minh cứu tôi với! Á..."
"Con khốn, còn dám gọi cầu cứu sao?"
"Bảo Ngọc! Bảo Ngọc!"
Nghe thấy tiếng kêu cứu của cô cũng là lúc cuộc gọi bị ngắt. Từ Minh lo lắng gọi lại cho cô nhưng không liên lạc được. Trịnh Đình Dũng nhìn sắc mặt lo lắng của anh cũng vội hỏi.
"Có chuyện gì vậy?"
"Bảo Ngọc xảy ra chuyện rồi."
"Nói rồi anh vừa vội vã chạy đi vừa kiểm tra định vị của cô, rất trùng hợp anh cũng đang có mặt tại trường cùng Đình Dũng kiểm tra hạng mục mà FT đang đầu tư cho trường. Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3712842/chuong-41.html