🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegramhttps://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Không muốn cãi nhau với cô ta, Diệp Bảo Ngọc liền mặc kệ cô ta mà bước đi. Không ngờ Liều Yên Nhi vẫn cố tình chặn cô lại vềnh mặt nói.

"Sao hả, muốn trốn tránh sao? Từ đầu tôi đã thắc mắc, một cô gái quê mùa như cô thì làm thế nào có thể bước chân vào ngôi trường danh tiếng bậc nhất của giới thượng lưu chứ! Hóa ra thật sự được bao nuôi. Nhu cầu của cô cũng cao nhỉ, nói nghe xem cô có thể phục vụ cùng lúc bà người đàn ông đó không?"

"Liếu Yên Nhi cô quá đáng rồi đấy! Giữa tôi và cô không có ân oán gì, sao cứ nhắm vào tôi mà gây chuyện vậy chứ?"

"Cô nói đúng, giữa tôi và cô không có ân oán nào cả. Chỉ là tôi không thuận mắt một con người dơ bẩn như cô học cùng một lớp với tôi thôi. Tôi cho cô thời hạn ba ngày, cô phải lập tức rời khỏi trường này cho tôi. Nếu cô không làm theo thì đừng hòng có thể học yên ổn ở đây!"

"Cô đang hăm dọa tôi?"

"Tôi có hâm doạ cô hay không từ từ cô sẽ biết."

Nói rồi Liễu Yên Nhi vênh mặt bỏ đi, Bảo Ngọc nhìn theo cô ta chỉ biết lắc đầu. Mặc kệ cô ta, mình cứ lo việc học của mình không đụng chạm cô ta là được.

Phó Từ Minh đến FT giải quyết công việc tồn đọng của mình. Vẫn che dấu thân phận anh chỉ âm thầm đến văn phòng của Trịnh Đình Dũng, nhân viên công ty rất tò mò về thân phận của anh. Họ thắc mắc rốt cuộc anh và

Trịnh Đình Dũng có mối quan hệ gì? Vì sao anh được đặc quyền đến mọi lúc mà không cần thông báo hoặc hẹn trước, có khi nào giữa anh và Trịnh tổng của họ có mối quan hệ trên cả tình bạn không?

Có vài lần nhân viên công ty vô tình nhìn thấy hai người thân mật lẫn đùa giỡn tại văn phòng khi bọn họ vào ký giấy tờ. Trịnh tổng của họ là một người vô cùng nghiêm túc lại kiệm lời, trước nay chưa từng vướng vào tin đồn tình ái với bất cứ cô gái nào, vậy mà khi gần anh lại trở nên vui vẻ cười đùa dựa vai bá cổ. Chẳng lẽ hai người họ là tình nhân thật sao?

Tin đồn nhanh chóng lan nhanh, nhiều nữ nhân viên tỏ ra thất vọng khi biết tổng giám đốc của mình là một người đồng tính. Nhưng đôi bạn thân nào đó vẫn vô tư thân thiết chẳng hề hay biết chuyện gì.

Làm việc khá lâu đầu óc mệt mỏi Từ Minh ngã người ra ghế tìm kiểm sự thư giãn, bất chợt anh bắt gặp Đình Dũng đang nhìn chăm chú vào điện thoại nở nụ cười ngây ngốc, tò mò anh chẩm chậm đến phía sau anh bạn thân xem hắn đang xem gì. Nhìn thấy hắn đang xem ảnh một cô gái khá xinh đẹp làm Từ Minh không nhìn được liền giật lấy lên tiếng hỏi.



"Trịnh tổng của chúng ta đang trong giờ làm việc lại ngắm gái xinh à! Nói đi, cô ấy là ai?"

"Này, mau trả lại cho tôi! Cậu xâm phạm quyền riêng tư của người khác đấy!"

"Giữa tôi và cậu cũng có chuyện riêng tư cần giấu diếm sao? Nói đi cô ấy là ai? Là người cậu thích sao?"

"Đúng thì sao? Can dự đến cậu à?"

Vừa nói Đình Dũng vừa đoạt lại điện thoại từ tay Từ Minh, đưa ánh mắt yêu chiều nhìn vào cô gái trong điện thoại nhẹ cong môi cười thích thú. Từ Minh lần đầu nhìn thấy Đình Dũng như thế thì lấy làm ngạc nhiên, anh bạn này biết yêu từ khi nào thế! Còn mê mần như thế.

"Cô ấy là ai thế, quen bao lâu rồi?"

"Cô ấy là Bối Lạc Nhi giảng viên đại học. Chúng tôi vô tình gặp nhau trong một lần đến trường đại học ký kết đầu tư. Cô ấy thật sự làm tôi xao xuyến từ chính cái nhìn đầu tiên."

"Thảo nào cậu lại rành về chuyện tình cảm như vậy, còn làm quân sư cho tôi. Hóa ra đã dâng hiến trái tim từ lâu rồi."

"Thì sao chứ! Ít nhất tôi cũng nhận biết được bản thân thích cô ấy. Còn cậu, bản thân thích người ta cũng không biết."

"Vậy cậu giỏi như thế đã tỏ tình chưa? Chính thức theo đuổi chưa?"

"Tôi... tôi chưa, tôi đang tìm cơ hội..."

"Hahahaha... vẫn còn đợi, vậy để tôi cho cậu xem thế nào là bản thân tự tạo ra cơ hội."



Vừa nói dứt lời, Từ Minh lấy điện thoại trong túi ra gọi cho Bảo Ngọc. Khá lâu đầu dây bên kia mới nhấc máy.

"Em đã tan học chưa?"

"Vừa tan ạ."

"Ớ yên đó đợi tôi."

Nói dứt lời anh liền tắt mắt rồi liếc mắt nhìn Đình Dũng một cách chế nhạo nói.

"Quân sư cứ việc ngồi đây nhìn ảnh chờ cơ hội nhé! Tôi đi theo đuổi bạn gái trước đây."

Nói rồi anh vui vẻ rời khỏi phòng với nụ cười rạng rỡ. Trịnh Đình Dũng tức mình đứng lên với lấy cuốn sách ném theo anh mắng.

"Đáng ghét, cậu đang chế giễu ai đấy hả?"

Mặc kệ Đình Dũng phát tiết anh vẫn cứ thế vênh mặt bước đi với nụ cười rạng rỡ. Nhân viên trong công ty nhìn thấy hai người như thế lại tiếp tục bàn tán xôn xao.

"Này giận yêu rồi đấy! Trịnh tổng bị người tình nhỏ chọc giận rồi kìa."

"Nhìn cũng đáng yêu đấy chứ!"

"Tiếc là soái ca thu hút như thế lại không thuộc về chúng ta, tiếc thật."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.