Lưu quản gia nhận lệnh đến từng phòng một kiếm tra, nhưng tìm kiếm nữa ngày trời vẫn không tìm thấy gì. Trở lại nhà lớn báo lại với Lý Nhã Quân, bà ta liếc mắt nhìn ông gẵn giọng.
"Ông chắc là đã tìm kiếm hết tất cả các phòng chứ!"
Không đợi Lưu quản gia trả lời, Lý Tiểu Nhu đứng cạnh bên lên tiếng.
"Thưa phu nhân, vẫn còn phòng của Diệp Bảo Ngọc tại nhà lớn là chưa lụt soát ạ."
Ánh mắt đầy nghi ngờ bà ta liếc mắt nhìn về phía Bảo Ngọc, chậm rãi rời khỏi vị trí của mình bà ta bước về phía cô lạnh giọng nói.
"Trong nhà này phàm là người làm ai cũng có thể là nghi phạm, nếu đã kiểm tra thì phải kiểm tra toàn bộ. Dù là người hầu riêng đi nữa cũng không ngoại lệ. Lụt soát cho tôi!"
"Có chuyện gì mà lại ồn ào như vậy?"
Phó lão gia và Phó Thế Hào từ bên ngoài trở về, nhìn thấy cảnh tượng tất cả người làm đều tập trung ở nhà lớn thì có chút khó hiểu. Ông nhìn bà lên tiếng hỏi lại lần nữa.
"Trong nhà xảy ra chuyện gì sao?"
"Thưa lão gia, phu nhân bị mất chiếc vòng cổ. Hiện tại đã lụt soát toàn bộ nhưng không tìm thấy, chỉ còn phòng của Diệp Bảo Ngọc là chưa tìm thôi ạ.
Lý Nhã Quân còn chưa kịp lên tiếng thì Lý Tiếu Nhu đã nhanh mồm trả lời thay. Phó lão gia tỏ rõ thái độ không hài lòng nói.
"Từ khi nào người làm trong nhà được quyền xen vào chuyện của chủ vậy? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3701260/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.