Nhìn thái độ của Phó Từ Minh không giống như đang đùa, Lưu quản gia lại đang khó xử vì yêu cầu của anh, Bảo Ngọc vội lên tiếng.
"Đại thiếu gia xin anh đừng làm khó chú ấy, tôi ... tôi sẽ cố gắng có mặt thật nhanh khi anh yêu cầu. Anh cứ để tôi ở khu dành cho người làm là được rồi ạ."
"Không được, cô là người hầu riêng của tôi. Tôi muốn cô ở đâu thì cô ở đó."
"Đại thiếu gia anh thừa biết người làm không được bước vào nhà chính khi không có việc, anh nhất định cứ muốn làm khó tôi như vậy sao?"
Phó Từ Minh đứng lên chầm chậm đi về phía Diệp Bảo Ngọc, ánh mắt như khiêu khích nhìn cô anh nói.
"Đúng, làm khó cô chính là sở thích của tôi."
"Lưu quản gia tôi cho ông thời hạn trong đêm nay, tôi muốn thấy cô ta ở trong căn phòng đó. Nếu không, ông cũng thu dọn rời khỏi đây là vừa. Ra ngoài hết đi!"
Phó Từ Minh nói xong lên tiếng đuổi người, Lưu quản gia kéo Diệp Bảo Ngọc ra ngoài. Bảo Ngọc bất lực bước ra khỏi phòng Phó Từ Minh, cô tựa lưng mình vào tường với vẻ mệt mỏi. Khi không cô lại dính vào tên thiếu gia ác ma này làm gì chứ! Đã nhận nhầm anh ta là trộm thì thôi, bây giờ còn nhận lời với Phó lão gia sẽ làm bạn với anh ta. Con người anh ta như thế trời chưa chắc trị được, bảo cô thay đổi anh ta thế nào đây chứ!
"Cô Diệp, cô cũng nghe đại thiếu gia nói rồi đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3675535/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.