Phó Từ Minh quay lưng bước ra khỏi nhà, Lý Nhã Quân tức giận quay sang Phó Từ Ân trách móc.
"Lão gia ông xem thái độ của nó đi, Thế Hào chỉ là quan tâm nó thôi, nó có cần dùng thái độ đó với Thế Hào không chứ?"
"Con thấy mẹ với anh hai cũng thật rảnh, anh cả đã không thích thì còn tạo nét trước mặt anh ấy làm gì? Nước sông không phạm nước giếng, ung dung mà sống cuộc sống của mình không tốt hơn sao? Gây hấn với anh ấy làm gì."
Phó Doãn Kiên đặt đũa xuống nhìn Lý Nhã Quân và Phó Thế Hào nói. Lý Nhã Quân liền quay sang trừng Doãn Kiên.
"Rốt cuộc con là con ai, là em ruột của ai hả? Chẳng khi nào con đứng về phía mẹ và anh con là sao?"
"Xin lỗi nhưng con và mẹ không hợp nhau, nên chuyện chung thuyền chung đội gì gì đó đừng bao giờ lôi kéo con vào. Con mệt mỏi lắm, con ăn xong rồi ra ngoài chơi đây!"
"Con... thằng bất hiếu này, biết nó thế này tôi đẻ cái trứng gà trứng vịt ăn còn có nghĩa hơn đấy!"
"Bà ồn ào đủ chưa? Một bữa cơm cũng chẳng yên được."
Phó Từ Ân tức giận đập bàn làm Lý Nhã Quân giật mình im bặt. Ông tức giận cũng rời khỏi bàn ăn bước trở về phòng, Phó Thế Hào nhìn bà ta trách móc.
"Mẹ lúc nào cũng gây ồn ào trước mặt ba như vậy, hỏi sao ba không khó chịu với mẹ. Con no rồi, con về phòng đây."
Tất cả mọi người bỏ đi bỏ lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3675524/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.