Từ Minh nói xong quay bước nhanh chóng bước lên lầu. Phó Lão gia tức giận không biết nên nói thế nào, đứa con này sao càng lớn càng khó bảo vậy chứ! Sắc mặt Lý Nhã Quân càng khó coi hơn, bàn tay bà siết chặt lại, ánh mắt ghét bỏ nhìn theo bóng lưng Từ Minh dần khuất. Trịnh Đình Dũng thấy mình cũng đến lúc rời khỏi liền nở nụ cười xã giao nói.
"Bác Phó, cháu còn chút việc bận. Xin phép bác cháu về."
"Được, cảm ơn cháu đã đưa Từ Minh về nhà."
"Bác đừng khách sáo với cháu như vậy, đều là chỗ quen biết mà. Cháu xin phép ạ."
"Đi đường cẩn thận."
****************
Thẩm Mỹ Dung đưa Diệp Bảo Ngọc về căn phòng dành cho người làm. Nơi đây cách xa nhà lớn, tuy nói là dành cho người làm nhưng căn phòng cũng rất rộng rãi và sạch sẽ. Diệp Bảo Ngọc nhìn một lượt căn phòng nhẹ nở nụ cười nhìn Thẩm Mỹ Dung nói.
"Dì, phòng này rộng quá! Phó gia đối đãi với người làm tốt thật đấy!"
"Từ hôm nay con ở đây với dì. Con nghe dì dặn, nếu không có việc gì cần thiết hoặc không được sự đồng ý của chủ, con không được tự tiện bén mảng đến chỗ các vị thiếu gia nghe chưa."
"Con nhớ rồi."
"Tiểu Ngọc, chuyện học hành của con, con định không học tiếp sao?"
"... Cũng không hẳn là con không học nữa. Con định tìm việc làm kiếm chút tiền để có thể tự trang trải việc học. Bà ngoại đã quá cực khổ vì con, nhìn ngoại tần tảo kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3675522/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.