Sáng sớm hôm sau, Khưu Dĩnh Ninh lấy xe cha Khưu chở cha mẹ cùng Cát An ra sân bay. Lúc dưới cổng chung cư, có Mộc Tịnh Kỳ tiễn cha mẹ Khưu, Khưu Dĩnh Ninh vừa thấy Cát An định ngồi vào ghế phụ liền chủ động yêu cầu cha lên ngồi cạnh mình.
Đơn giản là một hành động tưởng chừng không đáng để ý của Khưu Dĩnh Ninh thực chất ai có mặt cũng đều hiểu. Khưu Dĩnh Ninh vốn vô tư vô lo, chợt chú ý tiểu tiết ắt hẳn đều vì liên quan đến Mộc Tịnh Kỳ.
Sau khi tiễn mọi người đi, Mộc Tịnh Kỳ quay lên nhà tranh thủ dọn dẹp việc lặt vặt trong nhà mỗi ngày như mẹ Khưu vẫn hay làm.
Ngoài đường sáng sớm tinh mơ, sương trời vẫn còn chưa vơi hết, đoạn đường lớn chỉ loe hoe vào chiếc xe.
Ngồi trên xe đến sân bay, Cát An vài lần liếc trộm Khưu Dĩnh Ninh, nhân cơ hội liền lên tiếng điều tra: “Ninh, nếu hai ngày nay chỉ có em với Tịnh Kỳ ở nhà chắc chán lắm nhỉ?”
Ánh mắt của Khưu Dĩnh Ninh vẫn tập trung nhìn đường lái xe, không mặn không nhạt đáp: “Chỉ có hai người, có rất nhiều chuyện để làm.”
Cát An còn đang định phản bác, Khưu Dĩnh Ninh chợt nhắc đến chuyện cũ với thái độ không hài lòng: “Mấy tấm hình chị chụp lén em trên mạng xã hội, em đã nói là xóa đi rồi sao chị vẫn để vậy?”
Ngay lập tức, Cát An cười trừ tìm cớ biện minh gỡ gạc: “Chị muốn làm kỷ niệm thôi mà.”
“Em không thích, Kỳ cũng không thích đâu.”
Chỉ cần một lời nói cũng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-cua-long-em/956104/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.