Bước xuống nhà thấy Đặng Song Nhi cùng bà Vũ uống trà, nói chuyện vui vẻ. Sự khó sử trong lòng của Vũ Dịch Đức cũng giảm bớt, nhưng chuyện đó cũng không làm cho anh vui mừng lên được.
“ Dịch Đức, con khỏe hẳn chưa? ”
“ Khỏe rồi ạ, ăn sáng xong con lên tập đoàn. Công việc nhiều quá, một mình Tôn Trạch không lo nổi. ”
Vũ Dịch Đức ngồi xuống sofa, đối diện với Song Nhi và bà Vũ.
Bà Vũ nhìn sâu vào đôi mắt anh và khuôn mặt đang có nhiều tâm sự, xong rồi bà nhìn sang Đặng Song Nhi, sắc mặt cũng đang đượm buồn cúi xuống.
Bà thở dài cất giọng hỏi:
“ Hai đứa lại có chuyện gì nữa? ”
“ Dạ không có! ”
Đặng Song Nhi nhỏ nhẹ phủ nhận, nhưng nó như hành động khẳng định với bà Vũ.
Bà nhìn sang Vũ Dịch Đức, nghiêm giọng hỏi anh:
“ Có phải con đã làm gì cho Song Nhi buồn không? ”
“ Không có đâu mẹ, chỉ là con thấy hơi mệt nên sắc mặt không tốt thôi ạ! ”
“ Hai đứa vào trong ăn sáng đi! ”
Nghe lời bà Vũ nói, Đặng Song Nhi liếc nhìn sang anh, sau đó đứng dậy, dịu dàng nói với bà Vũ:
“ Dạ, con xin phép! ”
Vũ Dịch Đức cũng đứng dậy, đi theo phía sau của Song Nhi. Đột nhiên anh bước nhanh hơn một chút, bàn tay choàng qua chiếc eo của cô, ý định muốn làm huề.
Đặng Song Nhi liếc nhìn anh, sau đó vùng vẫy cả người không cho anh đụng chạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511507/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.