Vũ Dịch Đức đi quán bar với Phó Tôn Trạch và Lý Thiên đến 10 giờ đêm mới về nhà.
Bước chân lảo đảo đi vào, bước lại sofa nằm xuống, nhắm mắt muốn ngủ mà chẳng chịu đi lên phòng.
“ Anh Đức... Dịch Đức... Sao không đi lên phòng mà nằm ngủ ở đây? ”
Nghe giọng nói quen tai truyền đến, Vũ Dịch Đức nhíu mày cố định hình trong đầu, hình như là giọng nói của Song Nhi thì phải.
Mở mắt ra để kiểm tra xác nhận, đập vào mắt anh đầu tiên là thứ anh yêu thích nhất. Anh nuốt nước bọt ừng ực trong miệng, thèm thuồng đến muốn nhỏ dãi.
“ Sao lại uống nhiều rượu như vậy, điện thoại của anh hết pin hay sao mà em gọi hoài không được? ”
Người phụ nữ ấy vẫn cứ cúi xuống nớt lỏng caravat cho Vũ Dịch Đức dễ chịu, không biết vô tình hay cố ý mà cứ chuyển động đung đưa qua lại, thật khiến cho ai kia muốn nổ tung đầu óc.
Người phụ nữ chẳng ai xa lạ chính là Đặng Song Nhi, trên người mặc váy ngủ rất nóng bỏng, vì xuống dưới đây đợi anh nên khoác thêm áo choàng cho kín đáo. Nhưng khi cô cúi thấp xuống, dây thắt lại chẳng được buộc chặt nên những thứ cần thấy Vũ Dịch Đức nhìn thấy rất rõ và xem rất kỹ.
“ Cũng may em gọi được cho Lâm Niên, nếu không em chẳng biết anh đi đâu. Anh cứ thích làm cho em lo lắng...”
Vũ Dịch Đức đột ngột ngồi dậy, choàng tay qua chiếc eo thon gọn của Song Nhi ôm lấy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-den-may-van-yeu/2511500/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.