"Tôi..."
Hạ An ngắt lời: "À, mọi khi cậu chả bao giờ tới đây. Còn nữa, vừa đi xa vừa không lái xe. Cậu đi bằng cái gì tới?" Hạ An vuốt tóc, trưng ra bản mặt đẹp trai lai láng. "Được rồi, bây giờ cậu có thể trình bày."
Đường Duy phải thừa nhận rằng Hạ An như đi guốc trong bụng mình. Anh không có thói quen tâm sự hay kể khổ, nói nặng lời càng không thích hợp với anh. Đường Duy mỉm cười trong bất lực, Hạ An đã nói đến nước này thì anh đành thuật lại sự tình từ đầu chí cuối. Đương nhiên là bỏ qua phần nội tâm của mình trong rạp chiếu phim. Đường Duy thấy chẳng cần thiết phải nói ra, nó xấu hổ lắm.
Hạ An sờ cằm, phân tích: "Tân Ngu xảy ra vụ gì hả ta? Cần tôi hỏi thăm giùm cậu không?"
Đường Duy lắc đầu, cười nói: "Không cần đâu. Kỷ Viêm về sẽ kể tôi nghe."
Hơn nữa anh có linh cảm, không phải vì công ty mà Kỷ Viêm mới vội vã như hôm nay. Chẳng hiểu vì sao, khuôn mặt bướng bỉnh của Lạc Tân đột nhiên xuất hiện trong tâm trí anh.
"Ờ." Hạ An gật đầu. Tuy y có thể giúp Đường Duy tìm hiểu, nhưng cái giới này thật giả lẫn lộn. Nhỡ có tin tức xấu, không khéo Đường Duy càng lo lắng hơn. Chẳng bằng cứ đợi Kỷ Viêm chính miệng nói riêng với Đường Duy, vừa chính xác mà còn an toàn.
"Đi thôi." Đừng Duy đứng dậy. "Dẫn cậu đi ăn tối."
Hạ An xua tay: "Ăn gì giờ này nữa!"
Đường Duy nghiêng đầu.
"Hê hê hê ~ Chủ xị không có mặt." Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-cham-cau/1061268/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.