Đường Duy đến chợ đầu mối sau khi tan làm. Anh băng qua lối đi hẹp ghé sạp hàng mà mình thường tới. Giờ này trong chợ còn vắng người, chốc nữa mới đến giờ cao điểm. Đường Duy lấy một bó rau chân vịt. Chú bán rau cười hỏi: "Bác sĩ Đường mới làm về hỉ? Định xào hay hầm?"
"Vâng." Đường Duy gật đầu. "Không phải, con định nấu mì ạ."
"Rau chân vịt là ngon nhất rồi, con ơi." Chú bán rau chia sẻ kinh nghiệm nấu ăn của mình với Đường Duy. "Nước sôi bỏ vào liền, thêm xí hành lá cắt nhuyễn. Ngon thấy mồ luôn!"
Đường Duy thích nghe mấy cô chú ở đây nói chuyện lắm, hơi thở sinh hoạt giản dị của họ đã xua tan phần nào một ngày mệt mỏi. Thực ra vài công thức nấu nướng của anh đều có nguồn gốc từ ở đây cả. Đường Duy lựa rau chân vịt, bỗng trông thấy củ sen cách đó không xa. Anh nghĩ tới món củ sen muối ở căn tin trưa nay, có lẽ em ấy sẽ thích. Đường Duy bỏ rau chân vịt xuống, đoạn cầm một củ sen lên.
Chú bán rau cau mày: "Củ sen nấu mì không ngon đâu con."
Đường Duy cười: "Không ạ. Con tính làm củ sen muối."
"Ờ, vậy thì được. Bữa ni củ sen mới về, tươi lắm." Chú bán rau cười thân thiện. "Củ sen muối ăn lâu được. Con bỏ tủ lạnh, mỗi lần ăn thì lấy ra. Ngon số dzách!"
"Vâng." Đường Duy gật đầu, anh cũng nghĩ vậy.
Mẻ củ sen thoạt nhìn đã thấy tươi ngon, đoạn này nối liền đoạn kia, vừa trắng nõn vừa mập mạp như những cánh tay tuyết trắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-cham-cau/1061266/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.