Nói đoạn, ông Tu với lấy sợi dây thừng gần đó, tròng vào cổ con gà vốn được chuẩn bị cho người chết. Tiếp đến ông rót một chén rượu đầy, miệng không ngừng ghé sát cái chén nói gì đó. Chỉ thấy sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, ông nâng con gà lên, uống một ngụm rượu rồi phun cả vào mặt nó. Điều kỳ lạ là nó không hề cựa quậy, chỉ đứng yên chịu trận. Mãi đến khi rượu trong chén đã hết ông mới thả con gà xuống. 
Con vật loạng choạng đứng dậy chạy thẳng vào rừng. Ông Tu nắm lấy một đầu dây rồi nói với mọi người: 
"Mau đuổi theo nó!" 
Đám người xung quanh lật đật đứng dậy đuổi theo, thấy vậy tôi cũng tò mò đi cùng. Nhất thời tạo thành cảnh tượng "gà dắt người" trông vô cùng kỳ cục. 
Thi thoảng đang đi con gà sẽ đột ngột dừng lại. Lúc đó ông Tu sẽ dùng một cành trúc dài, hái bên lề đường, quật mạnh vào không khí. Vừa quật ông vừa chửi bới một thứ gì đó mà tôi nghe không hiểu. Cả đoàn người cứ thế rồng rắn dắt nhau vào sâu trong bìa rừng. 
Đi được một lúc chợt thằng A Phừ - người đi mời ông Tu lên tiếng: 
"A! Sao lối đi này trông quen quá!" 
Mấy người phụ nữ không hiểu ý nó chỉ lắc đầu. Riêng tôi là lần đầu tiên vào sâu đến vậy nên mọi thứ đều quá đỗi xa lạ. Nghe lời nó tôi cũng ngó nghiêng quan sát. Mặc dù đang gần giữa trưa nhưng không khí trong rừng vẫn rất âm u. Nếu đưa ánh nhìn ra xa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-canh-treo-mot-manh-trang-xanh/2737353/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.