Vy Vy ngồi dỡ đồ trong valy mà vẫn tủm tỉm cười. Con người Tuấn Lâm khá tốt bụng, chu đáo. Ở cùng nhà với anh thời gian qua cô cảm thấy thực sự thoải mái, dần dần sinh cảm giác quen thuộc. Quá may mắn khi cô có công việc này, ở trong ngôi nhà này, gặp những con người này. Vy Vy có dự cảm tương lai không xa mọi chuyện sẽ tốt dần lên. Hè qua thu tới, những cơn gió thu nhè nhẹ, man mác khẽ lay cành lá trong khu vườn tuyệt đẹp nhà Tuấn Lâm. Ba cây phong ngoại nhập đã bắt đầu chuyển màu lá, nhuộm màu vàng mơ cả một góc vườn. Tiết thu dễ chịu lẫn trong khung cảnh hài hòa làm lòng người thư thái đến lạ. Vy Vy hít hà hương thơm hoa cỏ, lòng nhẹ bẫng như bông bồ công anh bay bay theo gió. Khi tâm trí được thảnh thơi, không còn lo nghĩ dồn nén quá nhiều tâm tư, cô được thả lỏng chính mình, vui vẻ tận hưởng phút giây thư giãn không phải nơi nào cũng có được, nơi này đúng là không gian sống đáng mơ ước. Vy Vy đi dạo trong vườn trở vào nhà đã thấy chiếc xe quen thuộc của Trịnh Vỹ. Hiếm khi thấy hai người đàn ông chuyện trò vui vẻ, Tuấn Lâm không gắt gỏng mà còn cười rất thoải mái, xem ra tâm tình anh khá tốt. Trịnh Vỹ thấy Vy Vy lại bắt đầu công cuộc gán ghép:
"Vy Vy dạo này anh thấy em xinh đẹp hơn hoa, không có bạn trai quả là đáng tiếc."
Vy Vy đã quen với tính cách của Trịnh Vỹ cô không ngại ghẹo lại anh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-can-em-noi-tieng-cam-on/2994223/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.