Editor: ThenhBengg
Một đường đi không nói chuyện, xe chạy đến nhà cha mẹ Tần Tình.
Bên ngoài biệt thự có chỗ chuyên môn dừng xe, Tống Thư chỉ dẫn tần Lâu đem xe dừng lại, sau đó cùng cục xúc Loan Xảo Khuynh xuống xe cùng nhau, dẫn theo Tần Lâu xuất phát trước làm người chuẩn bị tốt đồ vật, dọc theo mặt cỏ được cắt tỉa ngang bằng đi đến đống biệt thự cách đó không xa.
Cha mẹ Tần Tình ở sườn tây đống biệt thự, sường đông trong viện trước biệt thự, có một ông lão thoạt nhìn sáu bảy chục tuổi đang khom lưng cắt tỉa hoa cỏ trong viện, nghe thấy tiếng bước chân ông ngẩng đầu lên.
Híp mắt nhìn hai giây, ông cười rộ lên đối với Tần Tình người đi phía trước: "Tiểu Tần, lại về nhà thăm cha mẹ đấy à?"
"Vâng, ông nội Trương. Ông đã ăn cơm chưa?"
"Ông vẫn chưa ăn, ra đi bộ một chút. Tiểu Tần không phải con biết sao, bà lão nhà ông thích nhất nhắc mãi ông, nếu ông không đi ra khẳng định còn nghe bà ấy lải nhải mãi--"
"Này ông già, có phải ông lại nói xấu tôi với tiểu Tần nữa đúng không?"
Cửa sổ biệt thự sườn đông bị kéo ra, một bà lão tinh thần minh mẫn đứng vịn khung cửa sổ trừng ông lão trong hoa viên.
Ông lão vội vàng bày ra vẻ nghễnh ngãng, cúi đầu lắm bẩm.
Tống Thư không khỏi mỉm cười: "Bà nội Tôn, sao có thể chứ, ông nội đang khen bà nấu cơm ăn thực ngon."
"Tiểu Tần con đừng giúp ông ấy nói chuyện nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-can-2/2644308/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.