*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Văn Văn.
Beta: Bèngg.
Vào đêm hôm đó Tần Lâu trở về nước, thành phố Q trời đang mưa to, tiếng sấm sét gầm rú trên bầu trời đen tối nổ vang, tia chớp bổ ra tầng mây giống như lưỡi hái của ma quỷ.
Những tiếng cười khàn khàn, vặn vẹo đó đan xen lảo đảo bên tai cậu, tra tấn và xé rách ý thức của cậu hết lần này đến lần khác.
Trước mặt bóng người đen nhánh lay động, gió như lưỡi đao lạnh lẽo từ địa ngục thổi tới. Chúng nó từng đạo lướt qua cơ thể, xé rách da thịt của cậu, cắt nát gân cốt của cậu, sau đó vọt vào trong lòng ngực cậu, đem trái tim đẫm máu lăn qua lăn lại thành một đoàn thịt nát.
Tần Lâu chết lặng bước đi giữa cơn mưa to, tiếng sấm sét vang lên giữa đám người.
Những tiếng cười của ma quỷ đã từng xé nát cậu lại một lần nữa đuổi theo, bọn chúng không cam lòng mà ở bên người cậu gào rống rít gào, nhưng cậu không có phản ứng cũng không run rẩy.
Kẻ điên không cười.
Chỉ có sự yên tĩnh.
Kẻ điên chưa từng bao giờ yên tĩnh đến thế.
Đó là bởi vì thế giới của cậu đã hoàn toàn sụp đổ.
Bên ngoài nhà ga, Tần Lâu đi dọc theo đường cao tốc sân bay.
Từng chiếc xe ô tô ấn bóp còi hướng đến bên người cậu, chùm tia sáng đèn xe thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-can-2/2644220/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.