Editor: Bèngg.
Beta: Thanhthanh111222
Năm 2010, tháng thứ ba, cuối tuần chạng vạng. Tống Thư ngồi xe Tần gia trở về cùng mẹ Bạch Chúc, em gái Loan Xảo Khuynh cũng ngồi xe đi cùng.
Từ đầu năm, cô cùng Tần Lâu đã bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi khảo sát ở tháng tám. Tần Lương ở nhà mời gia sư chịu trách nhiệm phụ đạo thêm cho cả hai, mỗi dịp cuối tuần Tống Thư đều sẽ đi Tần gia, cùng học với Tần Lâu, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Về đến nhà đã là 7 giờ, Tống Thư mở cửa, phát hiện sau cửa phòng đặt một đôi giày cao gót nữ cùng với đôi giày da của nam.
Chuyện này làm cho Tống Thư có điểm ngoài ý muốn.
"Chị, chị cuối cùng cũng về rồi." Loan Xảo Khuynh không biết từ trong góc nào vụt ra tới. "Hôm nay dì đã về nhà rồi."
"Ừ, còn có người nào nữa sao?"
"Em cũng muốn nói đến chuyện này! Hôm nay ba chị thế mà lại đến cùng!"
Động tác đang tháo ba lô xuống của Tống Thư chợt dừng lại, cô lạnh nhạt nói: "Ông ấy không phải ba chị."
"À, em đúng là vô ý không biết cách dùng từ..." Loan Xảo Khuynh ảo não mà gõ gõ chính đầu mình, "Bất quá em chuyển đến hai năm, vẫn là lần đầu tiên thấy ông ấy đến đây đó. Ông ta làm sao vậy, không sợ vợ và con cái lại nói ra nói vào sao?"
Tống Thư trầm mặc hai giây, "Bài tập làm xong rồi sao?"
"À, vâng?" Nụ cười trên mặt Loan Xảo Khuynh liền cứng đờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-can-2/2644219/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.