“Chuột con,”. Nam Cung Hiên nhìn Nam Cung Hạo Nhiên: “Trong ấn tượng của chú thì cháu trước đây cũng đã từng nói câu giống như thế này, lúc ấy đã khiến cho chú rất giật mình”.
Kéo Nam Cung Hạo Nhiên ngồi xuống ghế sopha, Nam Cung Hiên hỏi: “Cháu nhìn trúng ai rồi? Lúc trước không phải cháu nói đang qua lại cùng tên nhóc Tống gia hay sao?”.
“Hả, đúng rồi, còn có Tiểu Kỳ”.Nam Cung Hạo Nhiên lúc này mới nghĩ đến tình hình thực tế của mình.
Ấn ấn mi tâm, Nam Cung Hiên nói “Chuột nhỏ, cháu đừng nói với chú là cháu bây giờ vẫn đang qua lại cùng Tống Kỳ nhưng tình cảm lại dành cho người khác nha?”.
“Hình như là thế”.Nam Cung Hạo Nhiên gật đầu.
Hoàn toàn không biết trong đầu đứa cháu của mình có gì, cũng không biết tại sao đầu óc nó như vậy mà có thể làm hội trưởng hội học sinh của đại học Lưu Kim, Nam Cung Hiên cảm thấy vô lực.
“Thôi bỏ đi, trước hết cháu nói cho chú biết người cháu phải lòng là ai?”.
Ánh mắt của Nam Cung Hạo Nhiên lộ ra vẻ khát khao: “Dật Dật”.
“Hả?”. Nam Cung Hiên đầu tiên là sửng sốt, trong trí nhớ của bản thân thì đây là cái tên có chút quen thuộc, sau đó trợn tròn hai mắt: “Chính là thằng nhóc cháu thích hồi nhỏ sao? Con út của Ti gia?”.
“Chú Út, chú rất thông minh a”.Nam Cung Hạo Nhiên kính phục nói: “Hơn nữa, trí nhớ cũng rất tốt, chuyện trước kia đến cả cháu còn chẳng nhớ rõ nữa là”.
Có thể không nhớ rõ sao? Rõ ràng là với vẻ mặt kích động chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575604/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.