Tiêu Dật theo Ngả Tình đi lên lầu ba.
Lầu ba đối với những sinh viên không phải là hội viên mà nói thì đó là một căn cứ tuyệt mật.
Bởi vì những người mẫu của tổ tuyên truyền đều tập trung ở đây, vì để cho những thứ sắp xuất bản không bị lộ nên nó luôn giữ được cảm giác thần bí, hấp dẫn càng nhiều khách hàng mua.Ngoại trừ nhân viên sản xuất phim và người mẫu ra thì những hội viên không có việc khẩn cấp thì không được phép bước vào.
Lúc hai người Tiêu Dật bước đến lầu ba thì cũng là lúc trong studio đang chuẩn bị chụp ảnh cho ấn phẩm tạp san quý tiếp theo. Ánh sáng, đạo cụ, trang phục, chỗ chụp ảnh, người tới người lui.
Nhiếp ảnh gia vừa phát hiện ra Ngả Tình đang đứng ở cửa, lập tức chạy đến hỏi thăm: “Hội trưởng đến xem tiến độ chụp ảnh à. Vị này là……..”.
Tiêu Dật đứng ở phía sau Ngả Tình, hơn nửa người vẫn ở ngoài hành lang.
“Cậu ấy là hội viên mới gia nhập câu lạc bộ chúng ta”. Ngả Tình nói qua loa, sau đó đi vào bên trong: “Chụp được nhiều chưa?”.
Người nọ vẫn đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn Tiêu Dật từng bước từng bước đi vào theo Ngả Tình.
“Có nghe tôi nói không vậy?”.Ngả Tình thấy nhưng cũng không trách, vỗ nhiếp ảnh gia một cái.
“Hả, à ừ, mới chụp được hai bộ, hôm nay có mấy người mẫu không tới. Tôi đã cử mấy người ra ngoài tìm thử xem nhưng không chọn được người thích hợp”.Ánh mắt nhiếp ảnh gia nhìn chằm chằm vào Tiêu Dật trả lời.
“Nhìn gì mà nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575603/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.