Ti Lưu Cẩn đi ở trên con đường náo nhiệt, hai tay đút túi quần, vẻ mặt nhàn nhã đi chơi.
Cậu liền rẽ một cái, quẹo vào một con hẻm nhỏ u tối.
“Người đâu rồi?”.
Vài người mặt mũi lưu manh cùng thân hình vạm vỡ đứng trong con hẻm u tối không một bóng người, ngơ ngác nhìn nhau.
“Mấy chú muốn tìm tôi sao?”.
Phía sau truyền đến âm thanh uể oải, mấy người đó liền lập tức quay lại, thì thấy cậu thiếu niên mà bọn họ vừa mới theo dõi đang đứng dựa vào tường ở đầu hẻm.
“Lên!”.
Thấy hành tung của mình bị bại lộ,tên đàn ông cầm đầu cũng không lén lút nữa,lộ ra vẻ mặt độc ác, vung tay lên, cùng những người bên cạnh xông lên.
Đôi mắt màu xanh lam của Ti Lưu Cẩn hiện lên vẻ khinh thường, kĩ thuật theo dõi người đã quá kém rồi, thế mà lại muốn động chân động tay.
Thôi,dù sao cũng đang nhàm chám, vui chơi với bọn họ một chút vậy.
…..
Nhìn xuống những kẻ đang nằm chật vật trên đất, Ti Lưu Cẩn lạnh lùng nói: “Kệ kẻ phái các ngươi tới là ai,nhớ trở về nói với hắn, lần sau tìm mấy người có khả năng chịu đòn tốt một chút”.
Nói xong, nó xoay người đi về phía đường.
Bỗng nhiên sau lưng cậu có một tia xẹt qua, khiến cậu không khỏi chửi thề một câu: “Chết tiệt!”.
Máu từ vai trái của Ti Lưu Cẩn chậm rãi chảy ra.
“Ha ha, cậu chủ của Ti gia quả là có chút bản lĩnh”.
Hai người đàn ông từ sâu trong hẻm bước ra.
Ánh mắt gắt gao chằm chằm nhìn hai người kia,trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575584/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.