Đêm tối trên giường trong phòng VIP của khách sạn. Hơi thở của Thẩm Thiên Nhạc đã đều đặn hơn không còn tiếng thút thít nữa, mi tâm khẽ động, cả cơ thể mềm mại điểm những dấu đỏ nổi bật.
Thẩm Quân nằm bên cạnh, mồ hôi ướt đẫm trên trán. Anh mở miệng mấp máy nói gì đó, tay không ngừng khua khoắng trong không trung.
Đột nhiên anh bật dậy. "Ba... Mẹ..." Hơi thở anh dồn dập. Ánh mắt hằn lên tia máu đỏ ngầu.
Thẩm Quân quay người nhìn sang bên, thấy Thẩm Thiên Nhạc vẫn nằm im, ngủ cũng rất ngon. Anh cụp mắt kéo chăn cao lên đắp kín cho cô. Sợ rằng mình làm cô thức giấc.
Lẳng lặng nhìn Thẩm Thiên Nhạc hồi lâu anh đưa tay lên trán lau đi mồ hôi rồi xuống giường vào nhà vệ sinh.
Nuớc lạnh làm cho người ta tỉnh táo hơn hẳn, Thẩm Quân chống hai tay vào thành bồn rửa mặt, anh nhìn mình trong gương, tâm trạng vô cùng hỗn loạn. Những hình ảnh kia lại sượt qua trong đầu làm Thẩm Quân đau đớn vô cùng.
Muốn quên cũng không thể quên, nó đã khác sâu vào tâm trí anh, bắt anh phải nhớ ba mẹ đã chết như thế nào, nhớ quản gia trước lúc nằm bất động đã đưa cho anh mảnh giấy dặn anh nhất định phải báo thù. Nhớ rằng Thẩm Quân này còn chính là Cố Ngụy Tiêu con trai duy nhất của họ Cố.
Từ khoảnh khắc đó đến nay cũng đã được bảy năm rồi, bảy năm đủ để một con người ấp ủ âm mưu trả thù, lấy lại tất cả những gì từng thuộc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791666/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.