Thẩm Quân thấy biểu hiện của cô, anh cũng làm theo ngó quanh một lượt. "Đi ngủ hết rồi, Có ai đâu mà nhìn."
"Thì đúng là không có ai, nhưng mà cậu không thấy cái tư thế này lộ liễu quá à. Nhỡ người hầu nào đó, hay quản gia đêm hôm khát nước đi ngang phòng khách thấy thì sao?"
Thẩm Quân vẫn rất bình thản nhìn cô. "Thấy gì? Chị đang ngồi lên người tôi?"
"Ồ, ra là biết rồi. Vậy mà vẫn còn hỏi."
Thẩm Thiên Nhạc nhìn đống hồ sơ được bày ra khắp mặt bàn, lại nhìn đầu tóc Thẩm Quân rối bời. "Tôi giao cho cậu nhiều việc lắm phải không?" Làm việc đến mức chưng ra cái bộ dạng này là đang muốn cô thương xót còn gì nữa. Đồ sói non mưu mẹo.
Thẩm Quân dường như hiểu được suy nghĩ của Thẩm Thiên Nhạc, anh ghé miệng đến gần tai cô. "Đã về trễ rồi thì thôi đi, lại còn bóc lột sức lao động của người ta nữa. Vậy cuối cùng chị có tính bù đắp không thế?"
Cô thở hắt ra một hơi, lại ngó quanh nhà một lượt cho chắc chắn. Sau đó cúi đầu xuống hôn nhẹ lên môi anh.
"Bù đắp thế được chưa, tôi buồn ngủ rồi. Đi trước!" Nói rồi cô đứng dậy đẩy anh ra chạy nhanh lên lầu.
Thẩm Quân ngơ ngác ngồi tại chỗ. "Gì vậy cô ấy mới hôn mình à?"
00:28 - Thẩm thị.
Bảo vệ trực đêm loáng thoáng thấy có bóng người đang đi lại ở hành lang. Anh ta làm ở đây nhiều năm như vậy rồi, mấy cái chuyện ma công sở lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791650/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.