Anh ta chợt lạnh người. Bàn tay đang đặt trên vai kia cũng siết chặt thêm.
"Dạ được! Cậu... Cậu không cần phải lo."
Tề Hiên hài lòng rút tay về, anh đi theo dọc hành lang ra khỏi Thẩm thị.
Ra đến xe, Tề Hiên cầm điện thoại lên xem thì phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Tất cả đều có cùng một số máy.
Điện thoại lại một lần nữa sáng lên, trên màn hình là ba chữ Tô Doãn Đình đang nháy sáng.
"Alo! Gọi nhiều như vậy làm gì?" Tề Hiên lơ đãng trả lời điện thoại, anh dựa vào ghế xe day day thái dương.
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói rất tức giận. "Giờ này còn chưa về, anh có điên thì cũng điên vừa phải thôi. Sức khỏe của anh anh hiểu rõ nhất, nên đừng có bắt người xung quanh phải lo lắng có được không?"
"Tôi có bắt mấy người lo lắng à?" Tề Hiên trả lời cho có lệ nhưng anh chợt nhận ra gì đó, giọng nói trong chốc lát chuyển sang châm biếm.
"Cô đừng có mà giở cái giọng đó ra, thưa bác sĩ! Người lo lắng cho tôi chắc chỉ có mình cô thôi. Nếu không phải vì tiền thì cô có chịu đựng một tên điên như tôi không?"
"Còn nữa, đừng có quản tôi quá nhiều, nên biết thân biết phận chút đi."
"Anh đang khiêu khích tôi à?" Tô Doãn Đình ngồi ở sau vườn trong Tề gia, hai tay cô cầm một cốc cà phê nóng rõ to, còn điện thoại thì được đặt trên bàn mở loa ngoài nghe đối phương nói chuyện.
Từ lúc tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791649/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.