Gần chiều Thẩm Quân quay về khách sạn nhưng không thấy Thẩm Thiên Nhạc đâu. Buổi gặp mặt diễn ra thuận lợi hơn dự kiến, bây giờ anh đã hoàn toàn có thời gian rảnh cùng cô thực hiện những việc cô muốn làm.
Thẩm Quân từ phòng khách sạn đi xuống lầu ra quầy lễ tân, miệng liên tục lầm bầm. "Lại chạy lung tung rồi, biết ngay cô ấy sẽ không chịu ngồi yên một chỗ mà."
Thẩm Quân theo lời của nhân viên lễ tân thì biết được Thẩm Thiên Nhạc đã ra ngoài từ sáng rồi, lúc anh đi chưa được bao lâu.
Anh gật đầu nói cảm ơn sau đó lái xe ra ngoài tìm Thẩm Thiên Nhạc.
Berlin về chiều lại càng đẹp hơn, khắp nơi trên phố người qua kẻ lại vô cùng nhộn nhịp. Thẩm Thiên Nhạc thăm thú vui chơi, lúc thì ghé vào quán nước, nhà hàng tìm hiểu thêm về văn hóa, ẩm thực của Đức.
Đối với cô tất cả mọi thứ đều rất mới lạ, từ trước đến nay Thẩm Thiên Nhạc chỉ đi lòng vòng trong nước. Còn xa hơn thì chỉ có đi Mĩ, Anh.
Đi thêm vài vòng, chân cô đã thấm mệt, Thẩm Thiên Nhạc tìm một cái ghế đá rồi ngồi xuống. Bỗng nhiên trước mặt có một chiếc xe hơi dừng lại. Thẩm Thiên Nhạc không để ý, cô cúi đầu xuống xoa bóp gót chân đã ửng đỏ lên.
Không biết từ đâu bàn tay to lớn, ấm áp nắm lấy chân Thẩm Thiên Nhạc. Cô giật mình ngẩng đầu lên nhìn.
Thẩm Quân nắm lấy bàn chân cô từ từ xoa bóp. Thẩm Thiên Nhạc cúi đầu xuống cụp mắt, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791618/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.