Cố Ngụy Tiêu quay về Đức với tâm trạng rối bời, hay nói đúng hơn là anh đang cảm thấy tuyệt vọng vô cùng, mục đích ban đầu của anh là có thể được nhìn thấy Thẩm Thiên Nhạc. Chỉ như vậy thôi cũng đủ mãn nguyện rồi, nhưng khi nhìn thấy cô anh lại tham lam muốn hôn cô, ôm cô thật chặt. Có điều... bây giờ cô ấy đã là của người khác, không thuộc về anh, không phải của anh. Dù muốn ôm, muốn hôn cũng không thể, thứ duy nhất anh có thể làm là nhìn cô hạnh phúc bên người đó, trao thứ tình yêu vốn thuộc về anh cho người đó.
Múi giờ GMT ở Đức khác hoàn toàn khiến Cố Ngụy Tiêu không tài nào thích ứng nổi, dù anh đã ở đây tận sáu tháng. Một thời gian có thể nói là tương đối dài. Mặc cho bản thân cảm thấy khó chịu ra sao, Cố Ngụy Tiêu liên tục vùi đầu vào công việc bất kể sống chết, ngay cả ăn uống cũng không cần. Người ngoài nhìn vào lại nghĩ anh chỉ muốn tận tâm với công việc đến mức bán mạng, chỉ có Sơ Duật biết rõ, Cố Ngụy Tiêu như vậy là đang muốn lấp đầy thời gian để không nghĩ đến cô gái kia. Để bản thân chú tâm vào công cuộc báo thù. Cứ thế toàn bộ thời gian của anh đều dâng hết cho DS-C.
Với Thẩm Thiên Nhạc, thời gian trôi nhanh như cát chảy. Mỗi lần cô cố gắng nắm chặt thì nó lại trôi nhanh hơn, vụt mất khỏi lòng bàn tay cô, hạt cái của thời gian lọt qua kẽ tay rơi xuống nơi sâu thẳm nhất rồi dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791599/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.