Con sao?
Anh lặng người nhìn gương mặt kháu khỉnh của Manh Manh.
Cố Ngụy Tiêu ngồi xổm xuống, hỏi: "Con tên là gì vậy?"
Manh Manh khó hiểu nhìn anh, hai mắt tròn long lanh khẽ chớp, thằng bé dứt khoát bặm môi lại không chịu nói. Trình Hoan Hoan đứng bên cạnh nắm lấy tay Manh Manh. "Mẹ cậu ấy không cho nói chuyện với người lạ đâu. Cậu ấy tên là Manh Manh."
Manh Manh nghe cô bé nói xong thì giận đỏ mặt, mở miệng cãi lại ngay lập tức. "Mình không tên là Manh Manh, mình tên là Thừa Khâm."
Lâm Đồng Từ nhăn mặt, kéo hai đứa trẻ đi chỗ khác. Chỉ để mình Cố Ngụy Tiêu đứng ở đó.
Manh Manh vùng vằng không chịu nắm tay Tiểu Hoan: "Không cho nắm, ghét cậu rồi."
Trình Hoan Hoan bĩu môi nhìn thằng bé: "Không thèm." Nói xong cô bé chạy sang bên ôm chặt cứng tay của Lâm Đồng Từ.
Ba người cứ thế nắm tay nhau đi về nhà.
Ban nãy Thẩm Thiên Nhạc định mang Manh Manh đến hẳn Thẩm thị cho Thẩm Minh Hạo, nhưng không ngờ giữa đường gặp phải Lâm Đồng Từ nên nhờ cô ấy trông giúp luôn. Còn bản thân tức tốc chạy đến Thẩm thị kẻo trễ giờ làm.
...
Cố Ngụy Tiêu thở dài một hơi, trong lòng hỗn loạn quay lại taxi. Thư ký thấy anh quay lại, miệng bắt đầu luyên thuyên. "Chủ tịch à! Anh đừng có chạy lung tung như thế được không. Mém chút nữa là tôi bị tài xế đuổi xuống xe rồi."
Cố Ngụy Tiêu liếc nhìn anh ta, đường vẫn còn tắc nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791581/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.